VẪN CÓ NHAU

Em là con thuyền bát nhã ?Đưa anh một đoạn hồng trầnHay em muốn anh hiểu đượcThế nào ?Giọt lệ ăn năn… Đời sông không là nhánh củi khôCháy lên để thấy giữa mơ hồTa không sương khói, ta là khói ?Hay chỉ đi, về…Trong phút giây Anh đã đọc Kim Cương KinhTiếc không xóa …

Read moreVẪN CÓ NHAU

THIÊN THU CÒN LẠI

Em cứ mãi là nỗi nhớ là ngọt ngào là yêu thương là cái đau thấu thịtLà cõi vô cùng đứt đoạnLà cảm tạ đến ngàn sau Ta nghĩ thời gian đã làm dịu cơn đauTa cũng nhốt con đường sau trí nhớEm chợt đến ta thành người thiếu nợTrả làm sao và thương nhớ …

Read moreTHIÊN THU CÒN LẠI

TAM ĐỌAN LỤC BÁT

Khi anh cùng với chữChơiTrăng đầy bóng tốiMặt trời sau mây Khi anh cùng chữVơi đầyTrăng là cõi ướcTrời mây cõi chờ Khi anh cùng chữLơ mơTầm hoang với mộngLờ mờ với hoa

NHÂN SINH THƯỜNG MỘNG

“ĐẠO KHẢ ĐẠO PHI THƯỜNG ĐẠO”“DANH KHẢ DANH PHI THƯỜNG DANH”CỎ VƯỜNCẮTMỘT BỨC TRANHPHÙ DUNG CẢ CỘI, LẪN CÀNHHOA KHAI Hoa vẫn là hoa sương vẫn sươngEm không từ đó sẽ vô thườngHoa không vì chỗ đông phong lạnhEm sẽ mai còn chương tiếp chương Ta có lúc ngỡ ra mình loạn tríYêu qua mây …

Read moreNHÂN SINH THƯỜNG MỘNG

CHÚC PHÚC

CẢM ƠN ĐÔI MẮT VÌ TA THẮPCŨNG CẢM ƠN TỪ BUỔI GẶP NHAUVUI NHÉMÙA XUÂN NGÀN DỰ TƯỞNGNỞ VÀNG XỨ XỨ MỘT CÀNH HOA

QUÊN CẢ TÊN MÌNH

Ta vẫn biết chẳng làm sao chôn xuốngKhi một thời tâm thức đã tôn lênTa vẫn biết dẫu không còn tụng niệmĐôi mắt nàng một thuở khó lòng quên Ta vẫn thích trong mắt đầy tiên nữRiêng mình ta đi xây miếu, lập đềnThờ cúng hết, bàn tay ôm lấy hếtTay khuyên vòng mấy chữ- …

Read moreQUÊN CẢ TÊN MÌNH

CHỈ RIÊNG MÌNH BIẾT

1,Cho ta ngủ trong mắt trần của nhỏBiết đâu mai còn gặp lại hoang đườngCho ta dạo một lần về phương đóMặc cho tình đối diện với mù sương2,Không quay lạiChẳng có gì vĩnh biệtThân ra điCòn trụ mãiTinh thầnCon đường ấyÔi con đường huyết lệTiếc một đờiKhông thể mãiÔm em3,Quán biên thùy một thời …

Read moreCHỈ RIÊNG MÌNH BIẾT

CHÍ THÚ LÀM THƠ

Đọc Thầy Nhất Hạnh “ NÓI VỚI TUỔI HAI MƯƠI “Sáng nay vô tình “ NÓI CHUYỆN VỚI TUỔI BỐN MƯƠI “Thấy ra điều không phải Nếu tuổi trẻ không thấy trời cao là vuông sân nhỏTuổi trẻ có còn là tuổi trẻ hay không ?“ ôi những cụ già làm hỏng đi quá khứ …

Read moreCHÍ THÚ LÀM THƠ

ĐỪNG QUÊN NHỊP THỞ

Khi thời gian và không gian tiêu thấtChỉ còn sự hiện diện của hai ngườiNgay cả một gương mặt biến mấtKhông làm phai nhạt màu tươi Bằng tiếng nói của thiên thuBài thơ tự nó xây lầu cácĐể có thể thành bài hát ruMượn ngàn phương tiếng nhạc Ngỡ mỗi ngày sẽ đẫn đến tàn …

Read moreĐỪNG QUÊN NHỊP THỞ

ĐỪNG HƯ MẤT

Khi người đàn bà phân chấtMùa Thu vàng cả lá vàngNhưng nếu người đàn bà không phân chấtBao nhiêu tâm tình hụt hẫng qua trang Súng bắn làm tung chữTiếc chữ bàn tay gomNàng trái tim độ lượngCho chàng ánh nguyệt rằm Chàng vừa đi về với quá khứDù quá khứ buồn tênhThì ra con …

Read moreĐỪNG HƯ MẤT

TRĂM NĂM CÒN LẠI

Không cần phải nói lời thân mậtTa có nhau từ cổ đại xưaChẳng có gì hư mấtCho dù sóng đánh, đò đưa Trong hạt sương ấy có một thế giớiTrong thế giới ấy có một ngườiTrong con người đấy có một cái bóngTrong cái bóng ấy đầy những hạtVới hình của nàng Cái gì dù …

Read moreTRĂM NĂM CÒN LẠI

TÙY THÍCH

Đã từng ngõ lạ mồ côiBước chân phù thế qua đồi sương bayBàn tay lạnh nắm bàn tayHoang vu tám cõi sầu vay chính mình Như ngàn câu chuyệnRồi quaNhững con nước chở với tà huy trôiMay cònEm ở trong tôiVà thơ sớm, tối lần hồiCó nhau Hãy ngủ giữa ngàn hoa cùng mộng tưởngEm …

Read moreTÙY THÍCH