BA CÂU
Nhân gian ví phỏng lòng vô lệ Một cõi sanh bình Một cõi thơ
Nhân gian ví phỏng lòng vô lệ Một cõi sanh bình Một cõi thơ
Rất nhiều lúc muốn quên mà lại nhớ Mùa chưa qua sao thắm liễu ven hồ Thơ mộng ấy chắc nay cùng Đại Ngã Làm sao về vô tận những khung xanh
Ba mươi sáu năm trước tôi từ phương Đông đã đến đây Tóc rất xanh cũng như hồn rất xanh Nghĩ xa quê hương dăm hôm rồi trở về Nhưng tôi chưa về được… “ba mươi sáu năm- trên cánh đồng Brown And Root Cỏ tôi,gã chăn cừu ngồi kẻ đất làm thơ…” Những …
Có những điều đã cũ Sao mới lên từng ngày Có những thần thoại chết Sao vẫn ngàn năm bay Những điều mong quên đi Không làm sao quên được Dẫu tôi hằng khuyên tôi Núi sông giờ đã khác.
Thơ hữu hạn mở đất trời vĩnh cửu Em chẳng cần trở lại chiến trường xưa Những kẻ chết đã làm phân tặng đất Thịt da nào không nát với trăm năm
Em thời chẳng làm sao mà hiểu được Chốn phiêu du của ngọn cỏ Bồng Tôi cũng chẳng làm sao cắt nghĩa Chỗ thơ về trên một nhánh sông Mang tâm thức của người mất nước Tôi thường chờ chuyện đá đơm bông Phải cổ tích dài theo vó ngựa Giấc mơ nào trổ …
Trên mỗi lá cỏ có một mặt trăng Tôi đẩy thơ tôi vào đó Chờ mặt trời làm bốc hơi Hy vọng rằng em đọc được Có những bài thơ là thơ tình Kể lại ngày tôi yêu em Nhưng không làm sao nói được Có những bài thơ nói về qủa bom …
Rải rác muôn phương rừng ý niệm Của người trôi dạt,của ta nâng Hỏi rằng, sáng tạo;thưa,không phải Trong chỗ thần giao ảo hóa chân
Nơi căn gác mùa Xuân Ngày vỗ cánh cùng những con hải âu Tôi vỗ cánh tôi Biển rộng Nơi động đá mùa Xuân Người con gái ôm mặt trời khóc ngất Chim thương mang hoa về làm khăn Hoa với người vỡ nát Thiên thần ngủ vùi sau ngàn năm chuyện …
Không là gì,không là gì,không là gì Rác Vậy sao Bám trụ Chữ nghĩa ngày một gầy Hành trình sương nặng Hành trình núi che Hà Nội một lời hẹn Chẳng lẽ phân thân mà về Không là gì Rỗng ruột Không là gì Dù mở ra cánh cửa Dù mở ra tâm hồn …
TÔI VÀ EM LÀM THƠ Tôi làm thơ và em làm thơ Tôi chở caí tròn em cái vuông Thơ mang hương lúa mùa tháng Ba Thơ mang rung cảm từ trời đất Thơ mở bình nguyên, sống lại rừng… Ở một nơi nào đó Trái tim con người mỗi ngày mỗi mở …
Cố đi trong những bình minh mộng mà viết cho tròn nét chữ xưa em chớ hỏi ta mùa Hạ cũ vẫn còn hay đã xóa trong mưa