KHÔNG PHẢI HOANG ĐƯỜNG

Hoang đường màAnh đã chết trong chiếc bóng của emHoang đường màMọi cái chết chỉ chờ cho sự sống dậyKhông phải cho một toan tính vĩ đạiChỉ làĐể còn thấy nhau

CHO NGÀY BỚT TỐI

Không cần tưởng tượng của anhBình minh vẫn hiện hữuNhưng cuộc đời thật sự cần có chiếc bóng của emCho ngày bớt tối

GIỚI HẠN

Chúng ta hãy nói về giới hạnGiới hạn của Đức Phật là Niết BànGiới hạn của Chúa là Thiên ĐàngĐừng nói giới hạn của anh là Địa NgụcChàng viết về tình yêuChàng không viết về sự chếtChàng viết về bình nguyên của cuộc đờiCó thể mai nầy chàng viết thêm những sân chơiMột là ĐạoNhưng …

Read moreGIỚI HẠN

LỜI CẢM ƠN BUỔI SÁNG

Khi khoảng cách đã không còn khoảng cáchKhi thời gian đơn giản, chỉ thời gianThời thiên thu còn mãi nhánh mai vàngLà hạnh phúc cho mùa xuân phía trước Tiếc những bài thơ không làm sao chở đượcKhi lòng là biển ý là trăngTiếc những bài thơ chỉ rung lên nhịp thởTừ một căn phòng …

Read moreLỜI CẢM ƠN BUỔI SÁNG

TỰ MÌNH ƯƠM HẠT

Một thời chuyện trò cùng bạn hữuNếu không thể cộng đồng, đồng tiếnThời cá nhân tự tiếnMột thời lẩm nhẩm lang thangNếu không thể đọc thơ ngườiThời tự viết… Lời từ cha, ông“ trong vuông, ngoài tròn “Hành nhân, những bước chân mònHình như không thể, vẫn còn u mê… Những ý thức công pháSông …

Read moreTỰ MÌNH ƯƠM HẠT

MÒ CẢ HƯ VÔ

Cầm cây bút của em lên và viết xuôngEm nhớ anh lắm !Anh nào ?Anh hỏi làm chi…Em đi tự tử đâyNhững người đàn ông không tim ócEm đi tự tử đâyĐể khỏi ngày ngày khócSáng raMùa xuân nhí nhảnh hátHởi những hoa hồng đỏVới nụ cười yêu tinhHãy cuộn lấy những người làm thơVà …

Read moreMÒ CẢ HƯ VÔ

LỜI CHO MÙA XUÂN

Thật ra một mình không phải là một điều tồi tệ như phần nhiều đã nghĩ như thếThử tưởng tượng ra đôi cánhThử tưởng tượng ra một cái bàn trònThử tưởng tượng ra có Kiều đang gảy đànCó Giáng Tiên ngâm thơCó Lý Bạch, Đỗ Phủ, có Tản Đà, có Vũ Hoàng Chương, có Nguyễn …

Read moreLỜI CHO MÙA XUÂN

GIẤC MƠ XANH

Đến một lúc nào đó trong tự điển về cuộc đời của anh lại là những tờ giấy trắngCố ghi vào sau đó cũng phai điKệ !Nhớ được thời cứ nhớCó một lúc nào về lại ngắm Thăng Long Viết cho mùa xuân từ bước chân mùa hạGiấc mơ Gậy Thần, Sách ƯớcThương sao tuổi …

Read moreGIẤC MƠ XANH

DUY NHẤT

Nếu nàng biết có trái tim vĩnh cửuQua muôn trùng mong có một vòng ômNếu nàng biết có trái tim mười sáuMãi thơ ngây theo cùng tuổi đất trời Nàng không biết, riêng mình ta với bóngThơ ngàn dòng chỉ viết chuyện tình yêu

CHO NGƯỜI TRONG TRĂNG

Đừng sát thương chính mìnhBằng ngôn từ lửa cháyĐừng tổn thương chính mìnhKhi lòng thường nóng nảy Đã bảo- Anh yêu em !Là sai đường trật lối ?Trong giấc mơ hôn emLà trái tim tội lỗi ? Tỉnh thức là thế nào,Hởi bình minh của chữ ?!Trong xuân tình có nhauTương lai thành quá khứ …

Read moreCHO NGƯỜI TRONG TRĂNG

KHAI BÚT,

Đầu năm, tự mình thắp hương, tự mình pha trà, tự mình gõ chữ; vẫn với tiếng tik tăk của cái đồng hồ treo tường; thường thời lúc nầy- ba giờ sáng- ngay cả những chú chim cũng còn đang mộng, làm gì có thể hát ca… Tôi thời đã quen với chuyện một mình. …

Read moreKHAI BÚT,

ĐỂ CÒN

Vui a,Thanh thản kiếp ngườiNụ hôn phía trướcNụ cười theo chânVui a,Thể nhập hồng trầnĐôi khi hồn, xác cũng cần là hoaĐã coi bốn biển một nhàĐông, Tây với giấc mộng là quê hương…Vui a,Triệu, triệu con đườngQua rồi, một thuở chiến trường, phải không ?Con tim với máu Lạc HồngViệt Thường trên những lời …

Read moreĐỂ CÒN