Chỉ Là Thơ

Hắn làm gì có tuổi thơ dữ dội để nóiHắn cũng không có tình yêu nào mang tính cách cô hồn để khoeTệ cả đến phút đợi chờ, hay lẩn thẩn theo bước chân nàng cũng không có…“ Chú mầy là đá biết đi à ? “Cái thành phố Quảng Ngãi ấy chỉ bằng một …

Read moreChỉ Là Thơ

CHO NÀNG

Chuyện thăm viếng âm phủ thời kể số làm gìNgay cả thiên đường cũng để qua chỗ khácChúng taNhững người làm thơ và đọc thơCó trái tim vô hạn “ phận sự của người đàn ông là đừng để người đàn bà lạnh “Từ “ Con Người Chịu Chơi ? “Những linh hồn không có …

Read moreCHO NÀNG

Cho Em

Mai, ví dụ, vai đời em có mõiNgày chợt buồn và ánh nắng xuân phaiMai, ví dụ, trang đời đầy oan tráiEm làm gì nơi hải giác, thiên nhai ? Mai, ví dụ, chẳng còn ai để nóiRừng im hơi, sông nước cũng âm thầmVà cát lạnh cũng đã lười theo dõiEm làm gì khi …

Read moreCho Em

Nụ Cười Xanh Trong Tất Cả Trái Tim Người

Thử phóng bút cho một ngày mỹ hảoThử cuồng say như tận thế đang kềThử gian dối một lần dù tội lỗiThử yêu nàng như thể mới vừa yêu Rồi chấm hết; rồi trùm chăn, nằm ngủĐể tâm say đi lạc đến vô cùng…Rồi bắt gặp làn hương từ viễn cổĐịnh hình thành trác tuyệt …

Read moreNụ Cười Xanh Trong Tất Cả Trái Tim Người

KHỔ TÂM

Khi vợ chàng nằm ngủ cột dây lưngChàng biết vợ chàng còn giậnNhưng chàng làm sao biết nàng có cột dây lưng hay khôngKhi nàng là bằng hữu Rất nhiều khi chàng không biết mình sai ở chỗ nàoNhưng vợ chàng vẫn đúngDù chàng không biết mình sai ở chỗ nàoVẫn tin nàng giận đúng …

Read moreKHỔ TÂM

Em Có Thể Đã Trở Thành Muôn thuở

Chàng thích làm thơNhưng thơ chàng hoang quáVòng tay nhỏMơ mòng ôm tất cảBiết rằng saiNhưng chữ cứ không nghe Giận với lòngSao cứ mãi bao cheSao cứ thích làm tên khờ đắm đuốiSao cứ thích trên hành trình gió bụiCó một nàng như mít, đợi chờ nhau… Ừ, hoang tưởng cho ngày thêm vị …

Read moreEm Có Thể Đã Trở Thành Muôn thuở

Khi Đời Sống Có Muôn Điều Không thể

Làm thế nào bất tửĐể thấy thế gian nầy chỉ một màu xanhNhưng thế thời thiếu đẹpEm lười ra cửa ngóng trông anh Giá trị nụ cười tăng dần theo khỏang cáchGiá trị cuộc đời tăng dần sau những mong manhAnh rất sợ một ngày không còn đọc thơ em nữaSẽ là gì sau khoảng …

Read moreKhi Đời Sống Có Muôn Điều Không thể

Nguyên Màu Thanh Xuân

Đạn không nổ dập trên đầuSao nghe buốt giá nỗi sầu chiến tranhBao nhiêu thân phận dân lànhChưa nhe tiếng nổ đã thành hư vôTrung Đông và những nấm mồĐông Âu cày nát cơ đồ vì đâuBiển cùng tôi vẫn có nhauEm thơ mộng cũ nguyên màu thanh xuân

Tôi Với Thời Gian

Tôi đang đứng trên dòng sông của chữTrên đầu tôi như thể nhuộm sa mùMưa chở thơ về những khúc hoang vuDòng rả rích tan đi chiều tuyết phủ Tôi thả tôi vào mùa đông thác lũCuốn trôi đi thì đã có chi nào…Nếu cuộc đời là tám hương binh đaoCòn cũng được không còn …

Read moreTôi Với Thời Gian

Cũng Đành Mang Theo

Lâu lâu bác ấy lại kéo về một phần ký ứcVà đó là một trong những thê thảm của ngày hôm quaThật tình tôi không tráchDẫu mùa tuyết tan Có nhiều điều không phải cầu xin mà đượcThôi thời hãy sống với nóCũng có thể thỏa hiệp cùng đêm đen Bao giờ trong thi ca …

Read moreCũng Đành Mang Theo

Từ Mấy Câu Văn

Mấy ngày nay anh có làm thơ nhưng không làm đượcAnh đọc thơ bạn hữuAnh đọc thêm những đoạn văn ngắnAnh hiểu vì sao anh đã khổ tâm với những câu chuyện dàiAnh cũng hiểu vì sao những câu chuyện chớp có lực sát thươngCó thể anh không có thời gianCũng có thể chỉ cần …

Read moreTừ Mấy Câu Văn