EM CÓ CÙNG ANH KHÔNG

Anh sẽ khai tử một phần trái tim anhLà cho một phần quá khứ cháyNếu em cũng bị cháy trong đóEm chẳng vì thế mà khócAnh xin Bồ Tát nhành dương Anh sẽ cùng với những ngòi bút khácBung ra một vùng trời mớiNơi mỗi nhà thơ là một kiếm sĩMỗi nhà văn là một …

Read moreEM CÓ CÙNG ANH KHÔNG

KHÓ LÒNG

Bác Trump đánh thuế cả thế giớiAnh đánh thuế em nghe ?Cứ bắt anh nhớ mãiTối ngủ có ma đè Nhưng làm sao đánh thuế ?Tố Nữ ở trong tranhEm chỉ là cái bóngLàm sao đâyÔng Trời!

GIỎI LẮM

Tập tành tôi triết chữ “ yêu “Vì sao mong được với người, ôm lưngPhải chăng ở giữa lưng chừngLà nguồn của sưối; là nhưng, của đời… Rảnh rang- bại sự- vẽ vờiKéo trăng xuống thấpNhẹ lời,Anh hôn ?

CHO NGÀY THÊM VUI

Sông núi trong ta càng ngày càng đẹpTrời đất trong ta càng ngày càng xinhĐạo ở trong ta càng ngày càng lớnTrong trái tim ta cửa mở thân tình Đêm, hạnh phúc và ngày dài, hạnh phúcTa gom lại lời tre cùng ý trúcVào trong trang mà viết chữ “ yêu người “ Cô nương …

Read moreCHO NGÀY THÊM VUI

NGHIỆP

Người không chết hai lần bởi một viên đạnNhưng anh chết dễ dàng mười lần bởi một đôi môiKhông hôn mà vẫn chếtHồnThiên cổTrôi

THƠ VỀ VÔ LƯỢNG

Cũng là câu chuyệnNhưng có câu chuyện nào mông mênh như thơChỉ một câu thôi biến hóa hàng giờChỉ một vòng tròn chở tâm tình vô lượng Vào trong chữ nghĩa bồng bềnhTôi hòa tan với mông mênh thái huyềnTôi ngồi rất mực như nhiênTiếng thời gian gõ trên từng lặng thinh Cũng là câu …

Read moreTHƠ VỀ VÔ LƯỢNG

MAY RA THÌ ĐƯỢC

Khi em là một bài thơTôi ngồi đọc đến qua bờ biển xanhTôi quênCon mắt đánh lừaTrái tim nhẹ dạTôi tù ngục tôi… Em phù phép cả hư khôngMở mùa thu với dòng sông, con thuyềnTôi ngồi rất mực an nhiênRằng đi là đến một miền cỏ hoa Em chỉ là bài thơTôi đọc và …

Read moreMAY RA THÌ ĐƯỢC

THA THỨ

Chữ vô tộiChỉ có anh phạm tộiEm vì thương chữPhải thương anh Chữ phạm tộiCái nầy em chẳng tráchAnh phạm tội càng nhiềuTóc trắngBiết đâu xanh Tha thứ hếtAnh cho dù sai, đúngChữ hư, huyềnAi cắt nghĩa huyền, hư ?!

CHƯA TỪNG KHÔ HẠN

Anh sẽ quên nhưng lịch sử không quênNhưng nếu lịch sữ cũng quên tuốtNhư chuyện dòng sôngKhông có điểm dừng Tháng tư phát súng trên đồi vắngBước ngoặc cho người rất dửng dưngTháng tư mắt khép, bờ môi lạnhHành giả hoang mơ, đáy biển nằm Anh cũng sẽ quên chính anh và máu thịtQuên con …

Read moreCHƯA TỪNG KHÔ HẠN

BIẾN SỐ

Nàng ấy yêu triết lýMọi việc nên chỉnh chu và rõ ràngNàng cởiCởi hếtCảnh sát nhìnKêu than

NÓI CÙNG HƯ KHÔNG

Tôi thường để nỗi buồn ngoài chữNên đời chỉ thấy tôi vuiTôi mục rã trên từng phần ý thứcTôi hồn nhiên trong nỗi ngậm ngùi Tôi không thường khen ngợi như một sự mua bánMặc kệ dòng trôi với những lạnh lùngTôi thích ngồi thừ với những nhớ nhungRồi viết xuống em cứ là Tố …

Read moreNÓI CÙNG HƯ KHÔNG

NÓI CŨNG LÀ DƯ

Có những thứ gần như là máu thịtCần không phải nói một từĐôi khi chỉ một khung tròn nhỏLại chứa trong vòng vạn quyển thư Đọc đến trăm năm còn mãi đọcVô tình chiếc bóng đã hoà tan