Cho Em.

Mong sao chữ nghĩa là hoa cỏ Bình đạm theo người  mỗi bước chân Mong sao chữ nghĩa là sông nhỏ Để mắt người vui những bóng thuyền   Mong sao được ngồi mà gõ chữ Mỗi chữ mang về một hướng thơ Có em kẻ cát đùa thơ đó Nhẹ lòng nhân thế trải …

Read moreCho Em.

Chúc Tụng

Chiến tranh trên thiên đường đã dừng lại Lệnh tổng động viên được giải tỏa từng phần Có lẽ không lâu Những linh hồn không cần vội về nước trời Nhập ngũ Dĩ nhiên có nhiều người đấm ngực Tại sao linh hồn con không được ở tuyến đầu Bởi làm sao họ hiểu Chẳng …

Read moreChúc Tụng

Vẫn Là Hôm Qua

Muốn viết bài thơ nhỏ Như rằng vẫn còn đây Tiếc sao những con chữ Múc hoài mà không đầy   Thôi dù nhiều dù it Coi như chút lòng thành Gởi về đôi mắt đợi Với niềm tin tuổi xanh   Chẳng có gì để khác Biển của ngày hôm qua Tất cả chờ …

Read moreVẫn Là Hôm Qua

Một Nụ Cười.

Chắc em đã nhiều lần cùng biển Thì thầm những câu thơ tình Chỉ cần có sóng biết Đã đủ lòng em vui   Chắc em đã nhiều lần cùng núi Thả những bước chân mềm trong trời chiều Em thương sao ngày rất ngắn Cho tình không vươn xa   Chắc em đã nhiều …

Read moreMột Nụ Cười.

Dài Hơn.

Không phải lúc nào chữ nghĩa cũng nhẹ tênh Mấy hôm nay muốn viết vài dòng về chuyện làng chuyện nước Muốn nhưng không làm được Một thứ mì ăn liền…   Vô tâm thời không có gì được sinh ra Vô tướng thời không có gì để nhìn ngắm Vô ưu thời không có …

Read moreDài Hơn.

Còn Theo

Khi tôi ngồi với mình tôi Bài thơ có bước chân hồi hôm qua Khi tôi ngồi với cội hoa Trăm con bướm giận sao mà bỏ đi Đứng lên nghe gío thầm thì Đừng dang díu nguyệt mà đi một đời…   Tôi không còn trẻ nữa rồi Yêu hoa dẫu có luân hồi …

Read moreCòn Theo

Vững Tin

Tôi vẫn tin vào những điều vĩ đại Nhưng sẽ không còn tin dõm vào những lời rao : Đó là một xã hội vĩ đại Nơi có một nền văn minh vĩ đại Tổ quốc của những vị thần sáng tạo Rất nhiều điều cao cả hơn thần linh Đó là một dân tộc …

Read moreVững Tin

Tặng Cùng

Nhân sinh hề-thường mộng Cớ sao hề- ôm đòm Có điều thả chẳng được Nó đã là máu xương   Một đời đi chẳng tới Muôn đời đi còn xa Bên rừng nhìn hoa nở Dừng chân-ta xây nhà   Đã không thoát sinh tử Thôi thời cười cho qua Dẫu thiếu người tri kỷ …

Read moreTặng Cùng

Tặng Nhau

Bỗng dưng sập xuống trường thành Chữ đong gío cát Thơ đành xót xa Nụ cười thắm đượm… như hoa Dẫu cùng lá cỏ Cũng là tặng nhau…

Từ Mẹ Việt Nam

Bởi con người không thể mở cửa tim mình Nên trọn đời đau khổ Bởi con người không thể quên đi cái ta của chính mình Nên tháng ngày ưu lự Bởi con người không thể nhìn cái có của mình một ngày kia sẽ chuyển dịch Nên bận lòng ôm…   Chết là quà …

Read moreTừ Mẹ Việt Nam

Gởi lời Thăm

Một ngày đầy mây Thành phố buồn hơn ngày hôm qua một chút Mỗi ngày mỗi buồn hơn một chút Cuộc chiến được mở ra với con “ virus “ Người không cần di tản nhưng nên nằm ở trong nhà Con “ virus “ có cánh   Vợ con tôi vừa ra khỏi nhà …

Read moreGởi lời Thăm

Tâm Khổ

Người đâu biết đá từ tâm… khổ Khi buổi hành nhân đặt đít… ngồi Người đâu biết được con đường… khóc Khi buổi hành nhân vắng bặt.. qua