VỌC VỚI THỜI GIAN

Hắn không có khả năng làm mới chữ nghĩa
Nhưng hắn thích chính mình mãi trẻ trong thi ca
Bởi thế nên hắn thường ngồi lập dị
Tưởng về không gian có một nàng, và
Dấu chấm chấm cho người thay hắn viết
Bởi hắn vốn khinh cuồng nên ngữ nghĩa yêu ma

Hắn không có khả năng làm ngưng lại thời gian
Nhưng với chữ, hắn có khả năng ngồi biến hoá
Những lúng liếng bỗng dưng thành tượng đá
Những miền xa bỗng chốc hóa ra gần

Hắn không có khả năng làm cách mạng
Nhưng trầm tư hóan cải cũng không sao
Hắn là kẻ làm thơ nên có thể gắn hoa đào
Lên bất cứ cành cây nào hắn thích

Việc gì tịch mịch ?
Không ôm nàng
Ôm tạm mấy vì sao…

Leave a Comment