Đâu Là

Cái không thể đã trở thành có thể
Cái tàn phai không hẳn đã phai tàn
Có bao điều chàng tưởng sẽ qua trang
Nhưng sự thật chúng vẫn còn đâu đó

Nơi con đường nhỏ
Chỉ có những kẻ làm thơ mới lẻn lẻn đi vào
Đem tấm hương lòng ngồi kể lể với trăng sao
Và viết xuống nỗi buồn lên sỏi đá

Nơi tiếng cười nói hỉ hả
Có tiếng lầm bầm
Rất lạ, từ lâu…

Có những điều – ngày mai sẽ nói
Hôm nay, người đã nói rồi
Có những điều- ngày mai sẽ hỏi
mai cần phải hỏi, hay thôi ?!

Một thế giới không chết sống
Vẫn còn từng đấy, hôm qua
Một trang văn viết xuống
Đâu là ?

Leave a Comment