Anh rất ngại; nầy em, anh rất ngại
Rằng ôm em, ôm nhầm chỗ, cũng phiền
Anh thích viết nhưng mà em đã biết
Anh trên đầu tóc chẳng có bao nhiêu
Anh giờ cắn nát bùa yêu
Bẻ câu lục bát
Đặt điều khói mây
Lối thu, con lộ, nhớ ngày
mở thời không với
xuân bày biện hoa…
Anh rất ngại có một ngày mãi miết
Đi lạc đường chẳng thấy lối mòn ra
Thơ nửa túi, rượu lưng bầu, cũng chết…
Thương một thời mang giọt máu tình ma