Khi khu vườn những bông hoa không còn nở
Vườn không hoa ta sẽ ngắm chi đây
Ta ngồi lại với dặm ngàn nỗi nhớ
Những sắc màu một thuở ở trên cây
Khi khu vườn những bông hoa không còn nở
Ta sẽ ngồi chúc tụng những bình minh
Hoa không nở khu vườn còn có lá
Còn trăng đêm còn gío vọng ru tình
Khi khu vườn những bông hoa không còn nở
Hương một thời vẫn đọng ở trong sân
Sắc hương kia có thể mất đi dần
Nhưng chắc chắn không bao giờ mất cả
Khi khu vườn những bông hoa không còn nở
Chỉ là điều không thể giữa vườn ta
Mà nếu thật cũng chẳng gì lớn đó
Bởi hồn ta là cả một trời hoa…