Đôi khi biết
Cũng chỉ là biết thôi
Làm sao rời khỏi đất
Làm sao ra khỏi trời
Huống chi là cái biết
Chỉ nhỏ như đầu tăm
Chứa gì ở trong đó
Có chăng một chỗ nằm
Đôi khi biết
Chẳng đủ làm cầu bước
Nên đi,về,đôi lúc cũng buồn tênh
Em mùa Hạ tỏa trầm hương với gío
Một phương trời
Chay tịnh
Đủ xanh xao…