ĐỂ NỖI BUỒN SAU LƯNG

Con lạc đà chui qua lỗ kimCon lạc đà bơi qua biểnMặt trời khócTrăng huyếtCách sơn đả ngưuĐều được Từ những lấp lánh trong tư tưởng emTừ tiếng thở dài từ ChúaNếu không còn sự biến hoá kiaEm,Ngôn ngữ thơ sẽ chết ?Và anh,An trú nơi nào ? Còn không gian cho anh không ?Còn …

Read moreĐỂ NỖI BUỒN SAU LƯNG

TỰ NHIÊN LÀ ĐƯỢC

Khi anh biết trong bóng đêm tưởng chừng mù mịt đóNhững mầm xanh đang lênNhững tên trộm di độngNhững tên lái súng đang bàn chuyện mua bánVà emĐang viết chuyện tình yêu- cái giọt lệ mặt trời ấy… Không phải ngủ trong bóng đêm là một điều tuyệt vời ?Không biết, không nói…Có những lời …

Read moreTỰ NHIÊN LÀ ĐƯỢC

CHO BẠN TA

Đừng nói về sự xa cáchNgay cả chuyến tàu suốt về phía hoàng hônCứ để mặt trời thứcVà trăng sáng trong lòng chúng ta Tôi đang gõ chữ bằng lửaMặt trời thức từ tim thay vì mặt trời thức từ hướng đông“ gặp nhau ở nhà thờ “ Anh bạn Mỹ chào nhau.Chúng ta gặp …

Read moreCHO BẠN TA

HIỂU RA

Em và con suối hồng hoangTa từ nguyên thủy nảo tàn khổ tuMột đêm bất tận sương mùTa sa chân với dòng thu, ngậm ngùiKiếp qua từng kiếp; ngọt, bùiChân nhân thuở ấy bây giờ yêu em

VỀ ĐÂU

Có nuối tiếc gì không, tháng mười hai rồi cô béNếu cô có nhớ tôi cô làm ơn nói khẻGió sẽ chuyền lời đừng gởi ý vào thơ Có những người lúc nào cũng ươm mơEm rất thích dù biết chàng si mộngTội chàng lắm với nỗi đau trầm thốngEm không có đặc quyền chàng …

Read moreVỀ ĐÂU

GIỮ LỬA TINH THẦN

Nếu em có về cùng thu quyến rủVà ta về cùng sông nước thuở lang thangVàng nhánh lá nhưng không vàng giấc mộngTa còn đi trong tổ quốc điêu tàn Những tro cốt không giận hờn dưới mộKhi xuân về cây lá lại tươi xanhTa vô tội, vậy mà, ta bất hạnhDẫu bên trời tâm …

Read moreGIỮ LỬA TINH THẦN

MONG ĐỪNG ĐỔI THAY

Nàng không nhập ngũ mà đi línhChẳng bắn AK chỉ bắn tìnhTôi không di chuyển; nhưng tôi, địnhTrên mỗi hoa vàng một bóng em Tôi bị cám dỗ ?Được thôi,Tôi cần bị cám dỗ Ôi những cái chết ngọt ngào trong tình yêuÔi những lời tình nồng trong đôi mắtTên nàng là nàng thơTên chàng, …

Read moreMONG ĐỪNG ĐỔI THAY

CÒN LẠI

Xe đời là những khung mâyPhù vân phía trước, hao gầy phía sauKhông sao,Vẫn cứ dài ngàyCành hoa mãi nởVòng tay thân tình

KHÁC MÀU THỜI GIAN

Dẫu rằng mai cũng hư khôngThì sao ?Mong cứ,Hoài mong một người Thức khuya, không phải ngủ lườiCâu thơ viết chậmNụ cười nhớ lâu… Dẫu rằng lạc mất mai sauHay như lạc mất từ ngày thấy nhauCó chi ?Lại có chi nào…Bước từng bướcDưới ngàn sao cảm hoài… Dẫu rằng thuần hóa cơn đauCòn nguyên …

Read moreKHÁC MÀU THỜI GIAN

NÓI VỚI THỜI GIAN

Em chưa chết nên thiên đường chẳng thấyCũng như anh sáng đọc chuyện “ bình “ thiềnĐều thơ cả chẳng có gì nghịch lýChữ sai lầm không có chỗ người sai Em chưa sinh nên làm sao hiểu đượcVì đâu người coi nhẹ với lao lungAnh chưa đến nên làm sao anh biếtKhởi đầu xưa …

Read moreNÓI VỚI THỜI GIAN

CẢM HOÀI

Cứ tưởng rằng em là dĩ vãngĐâu ngờ em vẫn mãi em xưaVẫn biết chiều lên rồi chạng vạngCảm ơn trời thẳm với sao thưa Lâu rồi hết mộng, đi là đếnVà bán cùng mua phải có lờiNếu thấy mai kia rồi tịch mịchTận cùng dong ruổi chỉ là chơi ? Ô hay Thường Mộng …

Read moreCẢM HOÀI