HỒN MỘNG
Con Ngựa phóng mình từ đỉnh núi vào gió cái khỏang không kia biết đâu chừng là chăn đệm Trần Gian. . . chẳng có gì thật đó hãy cứ để hồn thênh thang và để lòng mộng mị bước đi
Con Ngựa phóng mình từ đỉnh núi vào gió cái khỏang không kia biết đâu chừng là chăn đệm Trần Gian. . . chẳng có gì thật đó hãy cứ để hồn thênh thang và để lòng mộng mị bước đi
Tôi biết Mình có làm thơ hay không Làm thơ Cũng chẳng hại gì Bởi quê hương thời xa Bởi bạn bè thời xa Bởi em không đọc được. . . Nhưng lòng nuôi hy vọng từ ngỏ nghách nhân gian có những đôi mắt cùng sầu có những trái tim cùng đau có những …
Người có thể là mây Người có thể là gió Người có thể là dòng sông Người có thể là hoang mạc… Sáng nay những cành cây gầy đứng lại cùng tư tưởng trôi đi . . . Ngày nhập thất,những vùng trời lá đốt Sáng trong ta hay cháy cả tâm hồn Ngày mở …
Nếu là mộng xin chớ là mộnh dữ Nếu là đi chớ để đến vô cùng Nếu là chờ xin có kẻ chờ mong Nếu là đợi xin có người đến gặp
Có những con đường dẫn về nước Chúa Xinh đẹp vô cùng rất mực thênh thang Em hỏi cùng ta con đường có thật Ta cũng như người rất mực mê mang Buổi sáng đứng dưới bóng râm trần thế Hoa trên đầu và nắng ở trên cao Tháng sáu bây giờ bao lần …
VẪN CHỈ LÀ HÔM QUA Mỗi ngày đốt đi một nỗi buồn Mỗi ngày giam sâu một niềm nhớ Mỗi ngày gắng quên một bóng hình Mỗi ngày chôn xuống một vùng sương Khuyên trong từng đêm hoang Khuyên trong từng ngày nhạt Khuyên trên từng bước chân Khuyên qua từng ánh …
Chỉ nghĩ thôi về một ngày như một ngày xưa Một căn phồng đơn sơ,một đôi giường ộp ẹp Tuổi trẻsao mà buồn Đất thừa không chỗ ở Tiếng chuông thường đêm ngân Chỉ nghĩ thôi về một ngày như một ngày xưa Sách trên đầu và trời đang mưa Vỡ từng bóng mộng …