NÓI VỚI MÙ SƯƠNG

Tâm bìnhThế giới không bình đượcCầu nguyệnNhiều khi chẳng được gìVũ trụ chuyển từTâm thức chuyểnNhưng đời cần những bước chân điCâu kinhKhông cứu người vô lựcGiọt nước nhành dươngMở cửa đời Hãy đối thoạiHãy nói về hư khôngHãy bạt tai, đá đít nếu cần thiếtVà mở cho nhau một cõi bình Phật pháp không …

Read moreNÓI VỚI MÙ SƯƠNG

MỘT TRẦM LUÂN KHÁC

Thế giới buồn rất mựcChiến tranh và thuếYêu và đợi chờDang tay ôm trọn trời hư huyễnBỗng hiểu thơ còn thiếu chữ say Ý thức nhập nhằngNay không, mai cóNay còn ngồi đóMai hóa hư không Ý thức về một nụ hồngNở giữa tàng kinh cácNụ hồng ấy có thể mềm hơn nụ hồng nở …

Read moreMỘT TRẦM LUÂN KHÁC

MAI DẪU CÒN MƯA

Tôi đang thầm nhủ chính mìnhEm con nước, với tiến trình, bốc hơiỪ thời, trong ván cờ chơiCả xe, cả tốt; tiêu đời cả thôi Chuyện sau chép lại, có ngườiTầm hoang lạc lốiVào nơiHang hùm Soi tôi, nhành liễu bên cầuBa phương nát, bảy phương nhầuCũng qua Mưa toCòn chiếc áo tơiBước chân xiêu …

Read moreMAI DẪU CÒN MƯA

KHÔNG THỂ CHÚ TÂM

Thế giới vẫn ầm ỉ tiếng súngChữ vẫn ầm ỉ xung phongNgười đàn ông ở trong phòngKéo gần khoảng cách Chấp nhận một ngày trời mưaNhư thể là quà tặngCho hương trà lâng lângTrong bóng ngày tối, sáng An ổn với tiếng cười ngoài tầmGọi thơ về hội ngộNàng đi qua con phốQuên phố và …

Read moreKHÔNG THỂ CHÚ TÂM

AN TRÚ

Hắn không hề biết đã vô tâm đi về hướng của những dòng sông, hướng của những ngọn núi và hướng của những tu việnNúi của thần tiênSông của những người mang tâm bốn biểnVà tu viện- nơi hành giả tham thiền mong thấy tánh Như LaiHắn sực nhớ trái tim còn ở lạiQuá khứ …

Read moreAN TRÚ

GIẢI PHÁP

Hôm qua gặp được sư Toàn BíchVấn đạo, làm sao thoát chữ tìnhSư dạy, yêu nhiều thêm một chútKhi nào quá tải tự nhiên ngưng……….VÔ VỌNG Có nhiều khi đi lạcVề nằm rốn biển thấy đầu nonNhiều khi biến diệt sai bùa chúLại thấy cô nương miệng mỉm cười……..HỐI CẢI Em còn giận lắm về …

Read moreGIẢI PHÁP

THẮP SÁNG

Cái nhìn thật sự là hưCái nghe đánh tráo ít nhiều ở trongCái mơ thê thiết lòng vòngCái tôi khổ nạn còn trong kiếp người Những chấn song cuộc đời vô hìnhNhững thần tiên không thật ?Sáng tạo giả cũng chỉ là một cách nóiKhi bài thơ ngủ quên Ở bên kia trùng dương là …

Read moreTHẮP SÁNG

ĐỦ

Bỗng thấy ngàn xưa đã có nhauChỗ ngôn ngữ nói sẽ dư thừaCâu thơ viết xuống, thơ thành nhạtHãy để nguyên màu của khói sương

TRONG TIẾN TRÌNH VÔ NGÔN

Cứ chảy và chảy và chảyNgay cả trong quá khứCứ đi và đi và điMặc dù không tham dựHãy viết và viết và viếtDù không chút trầm tưChúng ta cần không gianChúng ta cần văn tựMột ngày vốn không dàiNhân sinh một kiếp lữTừng dòng sông đi quaTừng bình minh tưởng vọngĐể tâm mình làm …

Read moreTRONG TIẾN TRÌNH VÔ NGÔN

SƠ NGỘ

Thử coi khô héo chính mìnhBiết đâu gỗ đá thình lình trổ bôngThử coi dệp quách đèo bồngBiết đâu vạn dặm non sông trử tình Hoa râm là một tiến trìnhBạc đầu là một cõi bình minh khaiViệc dù đúng, việc dù saiQuanh năm đánh tố; đường dài, vẫn thua Tín tâm mở một cảnh …

Read moreSƠ NGỘ

HY VỌNG

Trả lại phố chàng với rừng an trúTrả lại con đường về với thảo lư xưaTrả lại hết để mai còn nhập thấtBiết đâu chừng thấy được chữ vô ưu BẤT CHỢT Đôi khi một cái bóng ngồiVắng đi lại thấy bồi hồi một haiBài thơ chở một hình hàiVà tôi ngồi nhớ về ai …

Read moreHY VỌNG

VỌC VỚI THỜI GIAN

Hắn không có khả năng làm mới chữ nghĩaNhưng hắn thích chính mình mãi trẻ trong thi caBởi thế nên hắn thường ngồi lập dịTưởng về không gian có một nàng, vàDấu chấm chấm cho người thay hắn viếtBởi hắn vốn khinh cuồng nên ngữ nghĩa yêu ma Hắn không có khả năng làm ngưng …

Read moreVỌC VỚI THỜI GIAN