CÒN LẠI

Xe đời là những khung mâyPhù vân phía trước, hao gầy phía sauKhông sao,Vẫn cứ dài ngàyCành hoa mãi nởVòng tay thân tình

KHÁC MÀU THỜI GIAN

Dẫu rằng mai cũng hư khôngThì sao ?Mong cứ,Hoài mong một người Thức khuya, không phải ngủ lườiCâu thơ viết chậmNụ cười nhớ lâu… Dẫu rằng lạc mất mai sauHay như lạc mất từ ngày thấy nhauCó chi ?Lại có chi nào…Bước từng bướcDưới ngàn sao cảm hoài… Dẫu rằng thuần hóa cơn đauCòn nguyên …

Read moreKHÁC MÀU THỜI GIAN

NÓI VỚI THỜI GIAN

Em chưa chết nên thiên đường chẳng thấyCũng như anh sáng đọc chuyện “ bình “ thiềnĐều thơ cả chẳng có gì nghịch lýChữ sai lầm không có chỗ người sai Em chưa sinh nên làm sao hiểu đượcVì đâu người coi nhẹ với lao lungAnh chưa đến nên làm sao anh biếtKhởi đầu xưa …

Read moreNÓI VỚI THỜI GIAN

CẢM HOÀI

Cứ tưởng rằng em là dĩ vãngĐâu ngờ em vẫn mãi em xưaVẫn biết chiều lên rồi chạng vạngCảm ơn trời thẳm với sao thưa Lâu rồi hết mộng, đi là đếnVà bán cùng mua phải có lờiNếu thấy mai kia rồi tịch mịchTận cùng dong ruổi chỉ là chơi ? Ô hay Thường Mộng …

Read moreCẢM HOÀI

Bây giờ hay tới mai sauNhờ em kim chỉ thêu thùa vá mayEm khâu chỗ thốn tâm ngườiChỗ đôi mắt ướt, nụ cười trong mây Nhờ em kim chỉ từng ngàyVá tôi vá cả đường bay cuối mùaĐược không ?Có được không nào ?Trường thi núi dựngMời, chào cô nương

RẤT THẬT

Cũng vì mấy chữ “ dị ồm “Tôi thường quát tháo om sồm với tôiQuát nay mai mốt lại rồiĐường xưa quán cũ lần hồi lại ra Trật thế, nầy em, thân tứ đạiVề đâu, không hỏi, cũng hình dungNếu không có được tâm thường tạiSao để trăm năm phải não nùng ?! Tôi thức …

Read moreRẤT THẬT

SANG ĐÔNG

Mùa của mây, mưa, gió, tuyếtMọi cánh hoa khócMọi ngọn cỏ buồnNho nhỏ lời cầu nguyện Chúng ta có trăm phần trăm tự do suy nghĩ nhưng chúng ta không có trăm phần trăm viết xuốngLà suy nghĩ tật nguyềnLà nghìn đời hố thẳmChợt nhớ về một vũ trụ không tròn đầyNên cần có những …

Read moreSANG ĐÔNG

TÌNH MÃI MANG THEO

Thử chảy máu vào thơ cho thơ lành lạiThử chảy máu vào tình cho ngọt chữ yêu thươngThử thổn thức một người chưa gặp mặtThử làm oai về lại chốn hoang đường… Từ “ cách mạng “ đã bầm thân tuổi trẻGiờ ôm em như thể một đền bồiTừ “ sáng tạo “ đưa người …

Read moreTÌNH MÃI MANG THEO

KHÓ VÀNG LÁ XANH

Hôm qua trời rất mù mâyHôm nay trời đã lên đầy nắng trongHôm qua tôi nhủ với lòngCó đi đâu cũng lòng vòng quanh đây Hôm qua cổ tích một ngàyHôm nay vũ trụ vần xoay khác rồiEm và ai, em và tôiĐêm thôi mãn nguyệt, ngày trôi tình hồng ? Mỉm cười giữa có …

Read moreKHÓ VÀNG LÁ XANH

ĐỨT RA

1,Dặn lòng dù khát khao nhauTuyết mùa đông sẽ phai màu sau khiDặn lòng dù chẳng là chiĐủ thành ký ức vàng ghi mãi còn2,Nợ em tiền kiếp rằng khôngTại sao em tặng tôi vòng kim côChắc mai kia vẫn hồ đồ đồBiết đâu giấc ngủ xào khô một người ?3,Bạn hiền,Đừng trách gì tôiVà …

Read moreĐỨT RA

CHÚC NGƯỜI AN VUI

Em không là gì cảEm chỉ là em thôiHay em là tất cảLàm ấm trái tim tôi Nhờ em tôi biết đượcThế nào là tên khờNhờ em tôi biết đượcSống tốt cần ngu ra Quá khứ không là hoaCũng đã là quá khứQuá khứ dù là hoaCũng chỉ là quá khứ Sinh ra là tham …

Read moreCHÚC NGƯỜI AN VUI