Từ Người
Khi thấy được ta mỗi ngày mỗi mới nơi mắt nhìn sinh tử hoán cho nhau cũng thấy được trên đầu ngàn tóc bạc là kim cương trong vũ trụ muôn màu
Khi thấy được ta mỗi ngày mỗi mới nơi mắt nhìn sinh tử hoán cho nhau cũng thấy được trên đầu ngàn tóc bạc là kim cương trong vũ trụ muôn màu
Dẫu rằng xa cách quê hương Nhưng lòng nguyên nhớ,nguyên thương,nguyên tình Vó câu lạc nẽo biên đình Tấm thân bảy thước dối mình mà đi Bên trời đêm một đêm ghi Thơ từng giọt rớt ,trăng từng khoanh tan… tặng Sinh Do
Sông nầy bao nhiêu dài Sông nầy nối đến biển Núi nầy bao nhiêu cao Thưa núi vươn từ đất Hãy cho Thượng Đế nằm yên ngủ Ta hãy cùng vui cuộc sống nầy hãy cài trăng vàng trên mái tóc mà an nhiên dạo khắp trần gian có rất nhiều điều dường …
những cánh hoa ngày xưa không còn trên vùng đất cũ những mảnh vườn xưa bây giờ đã là những cao ốc những ngọn đồi chung quanh cùng năm tháng biến hình Nei Hu giờ rất lạ con người cần văn minh con người cần tiếng bộ nhưng văn minh ngày mỗi cao thiên …
Read more30 năm sau-Nei Hu;NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN NỮA,MẢNH VƯỜN
Bây giờ,người con gái hôm qua nghĩ gì,làm gì Bây giờ,những sương khói hôm qua trôi về đâu bây giờ rất nhiều dấu hỏi đã trở thành dấu huyền rất nhiều điều đã tan vào hư vô làm sao níu lại tiếng hát em vẫn còn bềnh bồng khi chiều xuống mùa Hạ chưa …
Em đừng nói nhé-lời không Con chim sẽ xót xa lòng,nó bay Em đừng nói nhé-chia tay Cho nhân gian thiếu những ngày thần tiên Em đừng gặm nhấm sầu riêng Hãy trang trải bớt ưu phiền cùng anh Em đừng dằn vặt xuân xanh Rừng Thu với mộng- sầu quanh sẽ buồn
Những chồng chéo bắt nguồn từ sự ra đi Dấu hỏi đặt ra khi bóng chiều dừng lại Cánh đồng nầy,ngọn núi nầy,không ngờ là một cách xa Nơi xứ sở của tự do Con người tự do khóc-về lương tri bạn bè Nơi xứ sở của tự do Con người tự do sợ-từ …
Những lúc rảnh rang ngồi với chữ Mới hay trời đất chẳng hề qua Những lúc rảnh rang ngồi với chữ Mới hay người vẫn ở trong ta Người còn hay mất Trăng Tròn Khuyết Muôn dặm bồng phiêu Nát Cỏ Hoa ……..
Thiêu đốt đủ chưa ngàn tính mệnh Để băng qua suốt triệu con đường Ví như không mãi luôn hồi ức Có lẽ ngày không mấy khói sương Em về,hay buổi, ta về lại Sông nguyên dòng cũ- dòng SÔNG TƯƠNG Bạ̣n đâu,chiều xuống, mây giăng thấp Đành để lòng theo với bốn phương
“rừng Mỹ nhiều chim không kẻ bắt mai lên rừng bắt nướng ăn chơi” rằng ta man dã,thưa,không phải từ buổi quê nhà rất khổ đau hôm nay nhìn lại dòng sông-cá bỗng thất cần mang một hộp mồi chẳng phải để câu mà để -cá trồi lên mặt nước đớp mồi vui …
Khi trần gian mỗi ngày mỗi cạn kiệt những biến khúc thần tiên Và những câu thơ mỗi ngày mỗi nghèo thêm lòng rung động Tiếng nhạc từ những khóm cây xanh không đủ sức ru người Đành đỗ lỗi cho vòng quay trái đất nầy thường lệch Tôi chẳng thể nào gặp lại …
Rằng thưa chữ nghĩa bây giờ Em mai sau có đứng chờ trong mây Soi thân từ vũng nước đầy Thấy ra năm tháng đủ gầy hai vai Nhớ từ buổi một buổi hai quê người cảnh lạ dặm dài cô linh có,không,thật sự là mình chuyện trò lá cỏ,tâm tình chim bay …