Tặng Nhau
Bỗng dưng sập xuống trường thành Chữ đong gío cát Thơ đành xót xa Nụ cười thắm đượm… như hoa Dẫu cùng lá cỏ Cũng là tặng nhau…
Bỗng dưng sập xuống trường thành Chữ đong gío cát Thơ đành xót xa Nụ cười thắm đượm… như hoa Dẫu cùng lá cỏ Cũng là tặng nhau…
Bởi con người không thể mở cửa tim mình Nên trọn đời đau khổ Bởi con người không thể quên đi cái ta của chính mình Nên tháng ngày ưu lự Bởi con người không thể nhìn cái có của mình một ngày kia sẽ chuyển dịch Nên bận lòng ôm… Chết là quà …
Một ngày đầy mây Thành phố buồn hơn ngày hôm qua một chút Mỗi ngày mỗi buồn hơn một chút Cuộc chiến được mở ra với con “ virus “ Người không cần di tản nhưng nên nằm ở trong nhà Con “ virus “ có cánh Vợ con tôi vừa ra khỏi nhà …
Người đâu biết đá từ tâm… khổ Khi buổi hành nhân đặt đít… ngồi Người đâu biết được con đường… khóc Khi buổi hành nhân vắng bặt.. qua
Em vo chữ nghĩa như vo gạo Cố gắng tìm ra thể tính-xanh Tôi đem chữ nghĩa cô thành cháo Hy vọng rừng mơ một thuở-thành Đi thôi dầu biết đi không đến Vô hạn đâu chừng cũng tấc gang Tháng Tư có người không một tiếng Nhảy xuống tàu trôi bỏ lại làng… …
Dịch thổi về Houston Rất nhiều nơi đóng cửa Muốn đi nơi nào đi Thôi thời vào mạng dạo Cũng là nhân gian hành Cũng là thế nhân Đạo Bóng vỡ làm tâm sinh Ít nhiều với Trang Lão Vào mạng đọc thơ tình Tình nhân không có chết Vu vơ hỏi chính …
Cái rất cũ nhưng sao mà cứ mới Cái ông nầy nói chuyện rất vô duyên ! Cái đã có cớ sao lòng vẫn đợi Chỗ thênh thang sóng vỗ tự trăm miền Có những chuyện tưởng như là mất dấu Bỗng mưa về từng giọt trải thành trang Người con gái một thời …
Nếu có một ngày em chợt hỏi Những điều không thể cớ sao mong Thời tôi chẳng biết làm sao nói Có những niềm riêng nghẹn cả lòng Giận chỗ đất trời không chịu chết Nên con người vẫn tử sinh thôi…
Ta mở cửa cho nắng tràn sương xuống Cho âm vang từ bốn hướng tìm về Ta mở cửa cho ngàn xưa tiếp nối Cùng lời em trong vắng lặng thầm giao Ta mở cửa cũng là thơ mở cửa Hãy bay đi và xóa những lằn ranh Sẽ không cần “ em là …
Tuổi trẻ thích câu cá Tuổi già sợ cá đau Chẳng phải lo nhân quả Tâm sinh thương muôn loài Tuổi trẻ thích làm thơ Tuổi già thích làm thơ Trong thơ như có Đạo Có cả khung trời mơ Tuổi trẻ thích cầm viết Tuổi già thích ngắm trời Trời với người …
1, “ dịch “ bây giờ khắp mọi nơi Lỗi từ Thượng Đế Lỗi từ nhân dân Con virus khó lòng cân Muốn xông xáo bắt Lối nào hy sinh 2, Sáng nay ngồi đọc thơ tình Nhảy sông là cách Cho mình gặp nhau Đã không muốn sống nữa rồi Sao ai còn cứu …
Miền hạnh phúc ví dù chia sớt được Em có thể vì ta chia sớt chút tình hồng Miền hạnh phúc ví dù chia sớt được Em mỉm cười,thưa ạ,chắc rằng không Xin cảm tạ chỗ muôn trùng mộng tưởng Có lời xiên,ý lạnh,tứ phiêu bồng Có em đứng thả nụ cười xuống gió …