CHO NGƯỜI TRONG TRĂNG

Đừng sát thương chính mìnhBằng ngôn từ lửa cháyĐừng tổn thương chính mìnhKhi lòng thường nóng nảy Đã bảo- Anh yêu em !Là sai đường trật lối ?Trong giấc mơ hôn emLà trái tim tội lỗi ? Tỉnh thức là thế nào,Hởi bình minh của chữ ?!Trong xuân tình có nhauTương lai thành quá khứ …

Read moreCHO NGƯỜI TRONG TRĂNG

KHAI BÚT,

Đầu năm, tự mình thắp hương, tự mình pha trà, tự mình gõ chữ; vẫn với tiếng tik tăk của cái đồng hồ treo tường; thường thời lúc nầy- ba giờ sáng- ngay cả những chú chim cũng còn đang mộng, làm gì có thể hát ca… Tôi thời đã quen với chuyện một mình. …

Read moreKHAI BÚT,

ĐỂ CÒN

Vui a,Thanh thản kiếp ngườiNụ hôn phía trướcNụ cười theo chânVui a,Thể nhập hồng trầnĐôi khi hồn, xác cũng cần là hoaĐã coi bốn biển một nhàĐông, Tây với giấc mộng là quê hương…Vui a,Triệu, triệu con đườngQua rồi, một thuở chiến trường, phải không ?Con tim với máu Lạc HồngViệt Thường trên những lời …

Read moreĐỂ CÒN

CÚNG

Chiều nay cúng rước ông bà Cảm ơn Thổ Địa, cảm ơn đất trời Cảm ơn em ở bên đời Cảm ơn người khắp nơi nơi hữu tình RẤT THẬT Chỉ là chữ nghĩa rong chơi Không, là tinh mật mù khơi kết thành Chỉ là chữ nghĩa làm tranh Không, từ gió bụi phúc …

Read moreCÚNG

TẾT,

Chúng ta đang giả biệt năm cũ và đón chào năm mới. Trong tinh thần tống cựu nghinh tân nầy, tôi mong sao chúng ta cùng có một mùa xuân trần đầy an lạc- Mỗi ngày là một ngày thành công, mỗi ngày đầy thêm tiếng cười và tình thân mật…Tôi biết chúng ta đang …

Read moreTẾT,

GIỮ

NHÀ CẦN CHỈNH SỬA, NGƯỜI TU DƯỠNGCẢM CẢNH NHÂN SINH, MỘT MẢNH TÌNHTHIÊN CỔ HƯ VINH ĐỀU MỘNG ẢONHƯNG CÒN ĐÔI MẮT XÓA KHÔNG XONG KHÔNG XONG BỞI CHẲNG DỤNG CÔNG PHÁMỘT KHỐI TÌNH YÊU GIỮ VỚI LÒNG

NGẪU CẢM

Phận sự của người làm thơ ?không có phận sự của người làm thơ !Một cuộc truy lùng ngôn ngữ ?Hay cắt một đường tơ ? Ừ ừ, nêu cao, pháo nổỪ thời hoa vạn thọ, hoa maiỪ ừ ngày tư ngày tếtKhông vui cũng nhớ vui cùng Táo Việt mỗi năm mỗi tấuNgọc Hoàng …

Read moreNGẪU CẢM

ĐÓN XUÂN

TẾT ĐÃ ĐẾN RỒI, EM CÓ NHỜ ANH TRỪ QUỶ SỨTHƯƠNG TÌNH THƠ PHÚ, ĐẦU NĂM CHỈ THƯỞNG MỘT VÒNG ÔM CHÚC KHẮP BẠN TA XUÂN TỚI GIA ĐÌNH ĐỀU TỐT ĐẸPMỪNG CÙNG TẠO HOÁ TÂM TÌNH BỐN BIỂN NỞ NHƯ HOA

CHÚC TẾT

Một thời là mọt nướcMột thời là yêu dânTết buổi hân hoanThôi hãy vui chung cùng một TổGiữa chợ ăn bò dát vàngDanh lưu ở sửChuyện qua rồi đừng kể lạiAi cấm trước là tướng cướpSau hoán cải thành sưDân tộc lấy thi phú làm đầuMở miệng ngâm Kiều“ Trời bắt thế “Nay đành cầu …

Read moreCHÚC TẾT

CŨNG ĐÀNH TRẦM LUÂN

Những ly cà phê trong đời vô tình chợt cóNàng tiên xinh vô tình trước ngõDẫu muốn vân du chợt nặng hồng trầnDẫu chỉ là sao vẫn cứ bâng khuângNgười xa lạ sao trái tim gần gủiAi kẻ bảo nhân sinh là bụiBụi từ em ta châu báu trong đờiTa thấy mình không cần phải …

Read moreCŨNG ĐÀNH TRẦM LUÂN

MỘT PHẦN, TRĂM NĂM

Nửa thế kỷ chờ đợiTiếp !Giống Việt đã là công dân khắp thế giớiCõi buồn xưa đã nên xanh ? Chuyện kể không đủ “ hai người “ ngheKhi thơ phần nhiều dành cho người mất tríThương những con người suốt đời lập dịChép vần Chuyện, với đêm, ai đó đội mũ ra bãi tha …

Read moreMỘT PHẦN, TRĂM NĂM

VÔ ẢNH HOÀNG HẠC LÂU

Thâu hết muôn phương vào cốc nhỏUống mừng thiên hạ bước vào xuânNhân sinh vẫn biết duyên tan, hợpĐời có nhau- mừng- chưa mất nhau Em, cô gái cày trên chữBạn, hành giả viết cho ngườiAi trải tâm tình thiên cổAi ru- vì sao vong thân ? Ở đây không có Tru Tiên TrậnChỉ có …

Read moreVÔ ẢNH HOÀNG HẠC LÂU