Tôi Tự Mình Tương Tư

Mỗi ngày chúng ta vào mạngChơi trò di hình hoán vịXô lệch gối chănPhù hư chữ nghĩaNó có thể là một vết thương được xát thêm muốiNó có thể là “ Chuyện Tình “ với ve thuốc độcNó có thể là trang ngiêm nửa vờiCũng có thể là nụ hôn gió có đấy mà không… …

Read moreTôi Tự Mình Tương Tư

Khi Vũ Trụ Chỉ là Người Canh Cổng

Tôi nói cùng nàng cuộc đời không có bổn phận phải yêu aiNàng tự thương thân hơn là tự thở dàiTự gắng hiểu vì đâu điều được, mấtTự giải thích và hiểu ra bí mậtTự hành trình trong vắng lặng hoang vuTự mỉm cười đối mặt với thiên thuTự thương mến ngay cả điều gian …

Read moreKhi Vũ Trụ Chỉ là Người Canh Cổng

Anh cứ chờ, em hiểu được ? Em ơi!

Rồi một ngày anh chợt nhận raEm là giọt nước ngoài ly không uống đượcGiọt nước của ngàn năm trướcCó bên nhau nhưng mãi ở bên lề Rồi một ngày anh thức giữa u mêRất hối hả mong trở về mụ mẫmRất sung sướng với niềm tin thái thậmRằng chúng mình chưa có buổi xa …

Read moreAnh cứ chờ, em hiểu được ? Em ơi!

Ngồi giữa Thu Vàng Ngắm Lá Thu

Biết hư không, có tráiBàn tay không đủ caoBiết nhà em, có cáLại không thể đi vào Chưa đủ phước duyên mà thuyết phápPháp thành mê vọng, tứ xanh xaoChưa đủ tâm thành mà vấn đạoEm là vầng nguyệt ở trên cao Thôi, thôi, về núi vui an trúNgồi giữa thu vàng ngắm lá thu…

Cho Tôi Còn Đó Nỗi Hoài Hương

Giả dụ, bây giờ em hết đẹpVà tôi đã chết trái tim xưaTrời ơi, trái đất còn hay mấtNghe suốt thời gian mưa nối mưa Sẽ khóc, mùa xuân là dĩ vãngMùa thu là chuyện của hoang đườngMùa đông là chuyện ngàn năm cũMua hạ năm nào cũng khói sương May quá thời gian cong …

Read moreCho Tôi Còn Đó Nỗi Hoài Hương

CHUYỆN KỂ

Đó là kinh thành của QuỷCó người thiếu nữ bị lột trần treo trên caoTội ?Nàng đẹp quá! Trước giờ Quỷ lột da của nàngNàng biến mất Từ Houston cô nương ngồi đọc ” thơ thường mộng “Viết thêmLời cảm ơn.

Ủng Hộ

Em có thể trải lòng ra ?Ủng hộ!Ôm một lầnDù khánh tậnĐến trăm năm Anh vô tội!Chỉ vì emCám dỗ!Rừng Hoa NghiêmTrải láVới emNằm

Một Khối Tình

Những thước phù sinh bầm dập cảAi không chảy máu trái tim mình ?Sao không thắp đuốc tìm vô hạn ?Một khối nhân gian!Một khối tình!

Cũng mây chiều Chao Lượn Cánh Chim Bay

Không thể nhớ về cõi thơ trầm thốngThuở nghiêng bầu rót chén gọi mời trăngKhông thể viết về những dòng hoa mộngCòn ai đây ? đấu láo- chuyện- bên đèn Và hắn đã cùng mưa chiều, nắng sớmĐi như mang đôi cánh của Chim BằngNhưng khác chỗ Chim Bằng là điểm đếnHắn – mưa chiều, …

Read moreCũng mây chiều Chao Lượn Cánh Chim Bay

Vững Tin Về một Thiên Đường

Đã đến lúc nhìn thế gian là thực thểNhìn trăm năm như vĩ đại của điêu tànĐừng than khóc vì mùa xuân rất ngắnVà cuộc tình mới đó đã sang trang Đã đến lúc nhìn xuyên qua lịch sửĐể nâng niu trong quen biết muộn mànĐã đến lúc bài thơ cần ngắn chữTheo hương trà …

Read moreVững Tin Về một Thiên Đường

Tự Nguyện Lưu Đày

Đêm dõi mắt về phương đông thao thứcĐâu là quê và đâu chẳng là quê ?Ta từng có những bình minh háo hứcRồi mai kia, mốt nọ; sẽ quay về Nhưng sao mãi còn trong vòng lẫn quẩnVẫn từng ngày trong bóng tối thâm khêĐâu là nắng và đâu là mây trắng ?Tình nhân gian …

Read moreTự Nguyện Lưu Đày

Về Hay Không Sông Núi Vẫn Nguyên Buồn

Em tỉnh thức giữa trùng trùng đá tảngCó nghe hồn buốt lạnh với đa mang ?Anh đào bới từ thiên thu quá vãngMong trùng tu sót lại chút tro tàn Trăng rời bến bỏ sườn non vắng lặngThuyền xa quê đành nhớ núi khôn phaiĐêm điện sáng đã không cần thắp đuốcNhưng làm sao thấy …

Read moreVề Hay Không Sông Núi Vẫn Nguyên Buồn