Giữa Ngục Hoa

Lắm lúc mây ngừng, chim lặngGió lười thôi thổi, lá ngưng rungBao người mơ được thân là đá ?Thức giữa thời không, thở với tình… Lắm lúc ngồi xem chữ hiển linhThấy em cười nụ “ đủ yêu tinh ? ““ trong anh thường có Hằng Nga hiện “Và có kèm theo “ chỉ chúng …

Read moreGiữa Ngục Hoa

Nàng Thơ

Tại sao chàng mang nàng xuyên biển ?Tại sao không để nàng rơi xuống vực sâu ?Tại sao không hy vọng để nàng trở thành dì phước ?Tại sao không hy vọng để nàng trở thành ni cô ? Bởi nàng là thơ nên chàng không thả đượcNên đã ôm theo qua bến, qua bờBởi …

Read moreNàng Thơ

Đã Không Còn Nước Mắt

Tôi rất thích chơi trò chơi của MỹRằng nói ra không dấu giếm làm gìTôi không thích chơi trò chơi phù thủyTay cầm bùa miếng niệm chú lâm râm Tôi rất thích hương thời gian thơm ngátHoa thời gian từng cánh nở kiêu kỳTôi thích nhìn từng bước nhỏ ai điVũ trụ đấy và bình …

Read moreĐã Không Còn Nước Mắt

Em Cứ Thanh Xuân

Tôi giờLười cả ru tôiRu emMai, mốtSợ rồiCũng quên Ví nhưNgày ấy trở thànhCon tim, khối ócCũng đành, vậy thôi… Nhờ emCứ nở môi cườiCứ lung liếng mắtCứ ngời thanh xuân Đành…tôiLá cỏ bên đờiĐi, về tịch lặngRong chơi cuối mùa

Nhờ Em Mà Nhập Thế

Cứ tin rằngHạnh ngộ vào thơTin, chết bỏEm nằm chờ đợi đấy… Sai với đúngHạ hồi nhìn; phải, quấyTa cứ trồng cây cảnhChín tầng mây… Có ai đó hôm nay buồn rất mựcNằm ôm trâu không đất để trâu càyMuốn khuyên chàng, không lại, biết đâu mayTrong tưởng vọng nhìn ra đời quá đẹp Với …

Read moreNhờ Em Mà Nhập Thế

Cho Cô Thiên Thần Nhỏ

Anh không thể hôn trên đôi bàn chân nhỏ của emChỉ có thể chúc phúc em cùng suối nguồn thơ mộngEm cứ bước như em đã sốngGia vị cuộc đời có ngọt và chua Anh có thể làm gì cho em- một lời khen ngợiKhi chung em có nhiều tiếng vỗ tayAnh có thể làm …

Read moreCho Cô Thiên Thần Nhỏ

Nỗi Buồn Quê Xa

Thiên thai mộngLiêu Trai mộngĐào Nguyên suối nhỏ thôngGác vắng tình hoa lộng Bút hỏi ý, còn viết ?Trái tim, vẫn đèo bồng ?Trong tầm nhìn buổi sángCó đấy mà như không Rồi nhìn xa chút nữaVì sao và vì saoĐời vẫn còn nô dịchNgười vẫn nhiều xanh xao Em gầy như hạt lépĐường đi …

Read moreNỗi Buồn Quê Xa

Thơ Với Người Keo Kết

“ Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết ““ Và ngươi theo ta đi đánh lưới người “Chúa có lưới và anh có bútChúa toàn năng và anh thiếu tài năng Sáng nay Trần Hạ Vi tay đeo lựu đạnTrang sức cũ cho một ngày mớiNàng tháo lỏng dây lưngNàng muốn ai kia đôi mắt …

Read moreThơ Với Người Keo Kết

Từ Bác Gấu Nhà Văn

ĐọcĐôi khi là để nhớCũng là len lénĐể hôn em Cảm ơn Bác GấuPhân nhân cáchMột để tương tưMột để chờ ĐọcĐể làm người tắt thởChỉ riêng hồn đi hoang Vui vui từ Bác GấuCũng nênTình để tang

Cũng Là Quê

ĐiĐể trái tim ở lạiTrăm năm đành lang thang VềSau mấy kiếpCòn chăng, gặp ?Em trách, vì đâu ?Đã muộn màng… Hiu hắt bên trời trăng viễn xứĐã là tổ quốcCũng là quê

Một Góc Nhân Gian

Đời có những mù sương thánh thiệnCó những vòng tròn thu hẹp không hayCó những ngục tù cho du tử ngã đầu sayRồi quên hết hay tạm thời quên hết Đời có những oan khiên mang không biết mệtCó thiên thu vẽ vội trong ngàyCó tản mạn sao mùa xuân quá ngắnCó nhu tình trên …

Read moreMột Góc Nhân Gian