Một Đôi

Mai kia tôiGiếtBóng nàngHay tôi ôm trọnMơ màngHởi ơi… Tôi không thể giếtBóng nàngCó chăng chút ýHoang đàngMà thôi… Tôi cùng nàng vốnMột đôiCó chia cách cũngMai rồi bên nhau…

Đừng Khuấy Động Không Gian

Nhâm nhi được tách trà mùa xuânĐi dạo nghe chim hótNhìn cành nhánh thức giấc sau mùa đôngBiết được cái diệu kỳ của sự sáng tạoRồi vô tình mở ra…Cũng là lúc thấy những chiếc gông ngày nào biến mất Rồi tập cho mình vài động tác cơ bản nhấtNhư cúi xuống nhìn đất và …

Read moreĐừng Khuấy Động Không Gian

Tắm Sông

Đã bảo là ảo giác màLinh hoạtĐã bảo là maLại hóa người Làm sao dứt điểmCơn trường mộngCon suối mùa xuânChảy mấy đông Bài tháng tư nầyNăm thứ mấy ?Em là cô gái tắm trong sông ? Ô hay em ở ven đồi núiBắt ốc mò tôm chuyện cũng thườngKhông tắm trong sông mà tắm …

Read moreTắm Sông

Vui Là Chính

Giấc ngủ bị đánh thứcTừ tiếng ngâm thơ emTrong giấc mộng Bật đèn đọcThơ Trần Thị Như MaiChoángNàng làm khô đầm lầyRồi trông hoa hồng lên đấyLàm mây Nằm trên bảy sắc cầu vồng chắc đẹpNhưng nếu rớt xuốngKhông biết những nàng thơ của chàngCó cùng chết không ? Mùa Xuân màDây bầu trồng ít …

Read moreVui Là Chính

Mất Điện

Trời gió, trời mưa , trời sấm sétNhà tôi mất điệnLàm sao giờ ?Cà phê ra quán mua mà uốngChiều, con chở đến quán Tàu ăn… Cái quán nấu ăn sao mà dởNhững anh “ Tàu Việt “ học qua loaTôi cũng một thời làm chủ quánCười mếu- ai người trách giận ta… Về nằm …

Read moreMất Điện

Thể Ngộ Phút Chia Xa

Thoảng hoặcTrong thơ, chàng bốc khóiĐể mắt nàng thành mưa Chu choaMùa hạ đun không hếtCủi đốt, rừng hoangGiấc ngủ trưa Chàng làm gì khi mùa thu chấm hếtKhông lá vàng không cả bóng em quaChàng gom củi và tự mình đốt lửaChẳng là gì, thể ngộ phút chia xa…

Ngoài Kia Đôi Cánh Bay

“ các nàng ‘ và thơ tôiNhững người tình không tuổiNhững cô nương không giàChuyện ngàn sau kể lạiVẫn chỉ là hôm nay… Thiên thu tình vẫn ngọtTôi ngồi nghe đắm sayNgoài vườn chim không hótTrên trời mây không bay Chỉ mình tôi lãng đãngLang thang trong u hoàiEm cho dù chẳng nhớTôi còn nguyên …

Read moreNgoài Kia Đôi Cánh Bay

Hãy Cho Chàng Tương Tư

Thi sĩ- những tên làm thơThích thấy mình trở lạiNơi mình sinh raNơi mình bú mớmBuồn a…Vui a… Đàn bà là cái nôiVà thi sĩ- những người làm thơĐứa con của nàngNằm trên đó Nàng không lạ khi thấy chàng tương tưHãy cho chàng tương tưĐến suối nguồn mật ngọtÔng trời

Tay Cầm Bóng Rơi

Thôi thời cứ coi như là chuyện kểCủa ngàn xưa không cần thiết châu màyỪ cái thuở làm tên du tử lệNhững bước hành điểm xuyết chút chua cay… Nhịp tìnhLỡPhút chia tayBuồn nguyên cố quậnLưu đàyVới thân… Nhân sinh mấy độ phù trầmMấy phen hư thoát ?Tay cầmBóng rơi…

Nụ Buồn Xanh

Ta ngồi với nỗi buồn xanhVà em mái tóc đã thành mây bayTa ngồi với đám cỏ lauThấy ta mái tóc một màu như bông Rằng hoa muôn thuở vẫn hồngTiếc ta khó giữ tấm lòng thủy chungRằng saiTừ buổi lên thuyềnRằng đâu biết đãNgu ngơ chính mình May còn búp nụ hồ tinhThì nên …

Read moreNụ Buồn Xanh