Nợ Nhau
Trên mặt phẳng thời gianHòn bi lăn vô giới hạnTôi lăn về phía em Tôi thoát dần ra khỏi tôiNhững tưởng rằng trong suốtNhưng tình em- vẵn còn Không có cái chết vĩnh viễnBài thơ đi gặt mùa gặt mớiNơi áp đáy linh hồn Có muôn điều muốn trảTiếc cả đời đành vay