Tu
Em gái ạ hãy làm ơn mở cửa Cửa tim em và cửa một ngôi nhà Tôi sẽ sống mà không còn hỏi nữa Gió vô tình cứ để gío trôi qua
Em gái ạ hãy làm ơn mở cửa Cửa tim em và cửa một ngôi nhà Tôi sẽ sống mà không còn hỏi nữa Gió vô tình cứ để gío trôi qua
Chiều ngồi ngắm lá vàng rơi Đọc thơ “Bên Bến Sông Vàm “ bỗng vui Hôm qua,không phải ,lâu rồi Thường khi tôi vẫn hay ngồi làm thơ Không là thi sĩ đâu em Làm thơ vì bởi không làm việc chi Nên tôi viết chữ tìm vần Viết i,iêu,lại lâu dần thành yêu …
Sáng đi hoa mỉm môi chào Chiều về hoa vẫn bên rào đợi nhau
Nhân Xuân Vận thái Xuân thời tận túy ca Giang sơn trẻ mãi tứ sao già Uống thôi đạo ở trong lòng chén Men nở tâm tình bút nở hoa
Em cổ tích có tôi huyền sử Mình yêu nhau như chuyện hoang đường Tôi là gỗ có em là lửa Tình muôn đời cháy đỏ yêu thương
Tôi chinh nhân cởi chiến bào Yêu em nên thích hoa Đào thế thôi Cần chi hỏi chỗ em ngồi Nét đan thanh đã phai rồi hay chưa
Em thời chẳng làm sao mà hiểu được Mùa trăng xưa đã cũ một hôm nào Tôi thời cũng không làm sao hiểu được Em bây giờ đã tỉnh giấc chiêm bao ?! Miền hạnh phúc ngỡ trăm năm rất lụa Dòng nhân gian con nươức chuyển ai ngờ Khi mùa Hạ muốn quên …
Bây giờ nhiều thứ đã xa rồi Như chuyện được nhìn em mỗi ngày Như chuyện làm thơ cho người yêu đọc Như chuyện làm anh hùng viết lại sử nhà Nam Như chuyện vá trời như chuyện lấp biển Như chuyện cùng bạn bè ngồi chén đến quên trăng Rất nhiều chuyện THỦ ĐỨC,VŨNG …
Dù chúng ta có thể quên Nhưng những dòng máu ấy đã thấm xuống đất sâu Những xương cốt ấy đã tan cùng đá sỏi Dù chúng ta có thể quên Những võ đạn,mìn bom có lẽ mai sau còn lại Những cánh rừng khai quang,những làn bụi mỏng Sẽ mãi còn dấu ấn ở …
Bài tháng chạp có thơ về mở ngõ Có yêu thương nhờ gió tặng tình nhân Có biển đợi nước từ muôn hướng đổ Có nụ hồng một góc-đủ bâng khuân Bài tháng Chạp trăng sầu trên lá úa Những đi về vội vã dưới trời đêm Bài tháng Chạp em với tình sám …
Triệu nhát gươm trong một nụ cười Ngàn chung rượu rót giữa làn môi Tâm tình không thể chôn cùng đất Đành gởi ngàn sau bút lực người
Ta muốn biến đất bùn thành châu ngọc Đói nghèo kia thà nh no đủ an bình Ta muốnn biến đau thương thành hạnh phúc Biến hoang tàn thành phố thị phồn vinh Ta muốn thấy những thân tù được thả Những xích xiền thôi xích những thân đau Ta muốn thấy những ngôi …