KHÔNG CẦN THẮP NẾN

Thế giới không bình lặngNên tình thơ sóng chaoLen lõi vào vũ trụMong tìm một vì sao Thế giới không thể hoàn hảoGiá trị nào vĩnh hằng ?Ngôn ngữ nào rỗng, sáo ?Qua nước, nhìn bóng trăng Thế nào là bằng hữu ?Đừng hỏi với thời gianCứ để chiều tịch mịchVà từng dòng, qua trang …

Read moreKHÔNG CẦN THẮP NẾN

MONG ƯỚC ĐẦU NĂM

Em còn bước đi với trái tim mùa xuân đó chứ ?Dù hiện thực có buồn tênhDù tiếng ngâm của hồ nước đã vắngVẫn không làm lạnh hơi thở em Theo em đi, anh nhéBên kia suối Đào HoaTrong rừng tùng đầy láChim rừng và đôi ta Em còn bước đi với trái tim mùa …

Read moreMONG ƯỚC ĐẦU NĂM

HOA MAI VẪN ĐẦY SÂN

Năm mới chỉ là năm cũ thôiĐông, Tây còn biết nói sao đâyNgày quen tính, mộc; tình, quen thậtChữ gởi về đâu cũng khói mây Cũng chúc người như ta chúc taThời không tựa được cứ cho quaDuyên không còn nữa là duyên tậnCánh nhạn phương trời, cánh nhạn xa… Nơi đây năm mới là …

Read moreHOA MAI VẪN ĐẦY SÂN

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Khi thời gian làm tan biến âm thanh anh, làm biến hình con chữ anh, làm tình yêu anh heo hút; anh sẽ viết làm sao và nói như thế nào với những con chim. Từ một góc núi có chim về làm bạn đã coi như ân sủng đất trời. Từ một góc phố …

Read moreCHÚC MỪNG NĂM MỚI

ĐI TU

Có một thứ “ bản thể của nước “ ?Vớ vẫn!Bản thể của tình là gì ?Vớ vẫn!Vì sao tôi yêu em ?Vớ Vẫn!Vậy không cần phải nói à ?Nói chứ!Bằng roi… Biển làm sao cạn ?Núi làm sao tan ?Hỏi không cần hỏi!Thế thì,Làm thế nào ra tiền thích hơn làm thế nào ra …

Read moreĐI TU

CUỐI NĂM NGỒI THẤY QUÊ NHÀ

Với mấy dòng nhắn qua người bạn của một thời tuổi trẻ- Hàng Chức Nguyên của ngày ấy và Thạch Bích Nguyên bây giờ. Có những cái đẹp vào một giờ khắc nào đó nó trở thành lung linh, trở thành vĩnh hằng. Những dòng nhắn từ Nguyên là một. Từ lâu lắm, sau ngày …

Read moreCUỐI NĂM NGỒI THẤY QUÊ NHÀ

LỜI CUỐI NĂM

Chúng ta đa phần không thích nhìn mỗi sự việc như một chiếc lả; xanh đó, vàng đó, rồi mất đi. Chúng ta không có quyền năng giữ lại thời gian; nhưng may mắn chúng ta có quyền năng giữ lại quá khứ. Chúng ta lưu trữ quá khứ qua tâm hồn của chúng ta; …

Read moreLỜI CUỐI NĂM

ĐI TÌM CÁI BẮT TAY

Tôi đọc Thánh KinhThật raChúa không cần phải khổ như thế Tôi hỏi trái tim tôiVì saokhôngQuên quánh Không có giả dụMọi sự như cơn gióNhưng anhCó là cơn gió đâu Đã đến giờ lái xe đi một vòngNơi giao hẹn mùa xuânNàng ngâm thơTới lắm… Tôi đã nhìn thấy tôiChỉ là đối đãi thôi …

Read moreĐI TÌM CÁI BẮT TAY

TRONG TÂM TÌNH CŨ

Tôi đang học Chúa về sự sống lạiThú vịCứ chết đi mỗi ngàyCứ tư tưởng mỗi ngàyTôi đang cho phép trái tim bận rộnTôi cho mình biến nước thành rượuBiến ảo giác thành chân thânTôi kéo em vềTôi làm gần khỏang cách… Tháng mười hai sắp quaNhững cô em trong tôi trẻ lạiVà tôi, như …

Read moreTRONG TÂM TÌNH CŨ

LANG THANG

Nỗi buồn ấy vẫn nằm trong con chữVề thiên thu và kể chuyện mai sauNguồn mạch ấy đẫu đã thành khách lữChẳng tàn phai cứ sáng lại trong ngàyĐừng vội chết khi trường giang sóng gọiKhi môi em còn ngọt, tóc còn bayBài tháng chạp; em mời- Anh, đến, TếtChàng cười khan…mơ vọng…với, bàn tay

THƠ VỀ VÔ HẠN

Nghe kinh dù ít, dù nhiềuCũng tường sinh, diệt đôi điều; phải không ?Bàn chân bước giữa bụi hồngCó em, là đủ; đèo bòng… là thơ Thức giấc sớmÝ nghĩ rờiTay cung, tay vớiTay mời mọcAi Gió Đông chởCuộc tình dàiBài thơ theo vớiGót hài lang thang Em bây giờ vẫn điểm trang ?Tôi bây …

Read moreTHƠ VỀ VÔ HẠN

VỚI NÚI

Tuổi thơ,Thấy núi là thầnLớn lên thấy núi chỉ là, núi xanhMột thời,Lấy núi làm tranhMột thời tựa núiNhìn quanhBiển, trờiMột thời,Vào núi rong chơiNói lời thân mậtThương đời kể chi HỎI Em có thễ cho anh chết trong tình yêu của em không ?Không!Em có thể giúp anh biết ẩn dụ của tình yêu …

Read moreVỚI NÚI