Trong Chỗ Thần Giao
Rải rác muôn phương rừng ý niệm Của người trôi dạt,của ta nâng Hỏi rằng, sáng tạo;thưa,không phải Trong chỗ thần giao ảo hóa chân
Rải rác muôn phương rừng ý niệm Của người trôi dạt,của ta nâng Hỏi rằng, sáng tạo;thưa,không phải Trong chỗ thần giao ảo hóa chân
Nơi căn gác mùa Xuân Ngày vỗ cánh cùng những con hải âu Tôi vỗ cánh tôi Biển rộng Nơi động đá mùa Xuân Người con gái ôm mặt trời khóc ngất Chim thương mang hoa về làm khăn Hoa với người vỡ nát Thiên thần ngủ vùi sau ngàn năm chuyện …
Không là gì,không là gì,không là gì Rác Vậy sao Bám trụ Chữ nghĩa ngày một gầy Hành trình sương nặng Hành trình núi che Hà Nội một lời hẹn Chẳng lẽ phân thân mà về Không là gì Rỗng ruột Không là gì Dù mở ra cánh cửa Dù mở ra tâm hồn …
TÔI VÀ EM LÀM THƠ Tôi làm thơ và em làm thơ Tôi chở caí tròn em cái vuông Thơ mang hương lúa mùa tháng Ba Thơ mang rung cảm từ trời đất Thơ mở bình nguyên, sống lại rừng… Ở một nơi nào đó Trái tim con người mỗi ngày mỗi mở …
Cố đi trong những bình minh mộng mà viết cho tròn nét chữ xưa em chớ hỏi ta mùa Hạ cũ vẫn còn hay đã xóa trong mưa
Em có bao giờ nghe biển khóc Những hồn oan khuất ,những người đi Mai kia lịch sử ngàn trang viết Sẽ kể làm sao đáy vực-người… Thơ bỗng dưng chùn, trăng bỗng lạ Những dòng chữ nhỏ rót băng khoăn Thiên đường ,địa ngục không còn nghĩa Khi những lòng quê lạc …
thật sự người ta vẫn nhìn thấy tấm nhiễu điều dù rất trắng trong màn sương mai thật sự người ta vẫn nhìn thấy dù cho lửa đã gần tàn hồn lửa thật sự cánh cửa con người vẫn mở ra giữa thiên đường cùng địa ngục nhân sinh nào không đau thật sự …
1 Cổ thành Quảng Trị hôm qua Trăm ngàn sau Những hồn ma còn sầu 2 Chiến tranh và mắt mẹ chờ Bước đi con Đến bao giờ hết đau 3 Chỉ là một nhánh rong Trong hành trình vô tận Trôi qua những thời không Có tạo thành sóng vỗ
Sự thật Dù đắng chát Dù ngọt ngào Cũng chỉ là hành trang để bước đi Những dấu hỏi buổi chiều còn lại buổi mai Những tiếng thở dài từ hôm kia,hôm qua còn âm vọng Kịch bản vẫn thôi diễn không ngừng Ta chiếu rọi chính ta để thấy ra hư ảo …
Nếu em đã ôm ngàn mặt trời mà ngủ Ôm ngàn sao mà đi Thời những câu thơ tôi Chỉ là lời diễu dở Nếu em đã có khi nào là suối Nếu em đã có khi nào là sương Nếu em đã có khi nào là đá… Thời những câu thơ tôi Chỉ …
Chỉ vì một bài thơ Anh đã ngồi với tuyết Chỉ để mong đọc được Hồn của tuyết đang rơi Chỉ vì một bài thơ Anh đã ngồi với gió Chẳng mong làm gió đâu Chỉ mong sao đọc được Nơi tiếng lòng vi vu Chỉ vì một bài thơ anh đã làm khách lạ …
Một chút sương rừng anh vẫn bọc Từ ngày chia biệt với Trường Sơn Những câu thơ viết từ thơ dại Vẫn ở,dù cho tóc đổi màu Ngày xưa ôm mộng tưởng Lấy thơ hành nhân gian Lấy thơ làm cầu nối Thơ là mây-thơ tan