NÊ HỤ,QUANH HỒ

chung quanh núi với núi hồ xanh chiếc ghế ngồi buổi sáng thời gian chở tâm tình theo mây trôi   hãy sống cùng tịch mịch hay thóat thai luân hồi vô tình như chuyện kể hữu tình em trong tôi   gốc đa chứng người Đạo lá Đa và tay tôi muốn cầm như …

Read moreNÊ HỤ,QUANH HỒ

RẤT LẠ

có những dòng thơ tưởng chừng chẳng nhớ trong một vô tình bỗng đọng trên môi có những con đường ở ngòai xứ sở Sao  thấy thân tình như nếp như xôi

Khởi,

Đã  là một hoang đường Nhưng hoang đường có thật Khởi, chỉ là một khung mơ nhưng khung mơ hiện hữu buổi sáng đem tâm làm gío ngàn để hồn băng vạn dặm từng thời không qua đi…

 KHỞI HÀNH CHO MỘT NGÀY

Để lấp đầy khoảng trống Người ta trồng cây Làm nhà Làm cầu Làm đập Làm xe… Tôi lấp đầy khoảng trống tôi Là đọc Chữ nghĩa ngày mỗi khô Thế gian ngày mỗi chật Nơi tưởng tượng  mỗi ngày một cạn dần Khi cánh Bằng trụi lông Khi những con tàu chưa khởi hành …

Read more KHỞI HÀNH CHO MỘT NGÀY

TIẾC NHỚ

  Rất nhiều lúc muốn quên mà lại nhớ Mùa chưa qua sao thắm liễu ven hồ Thơ mộng ấy chắc nay cùng  Đại Ngã Làm sao về vô tận những khung xanh

36 Năm Sau ngày Ly Tán

Ba  mươi sáu năm trước tôi từ phương Đông đã đến đây Tóc rất xanh cũng như hồn rất xanh Nghĩ xa quê hương dăm hôm rồi trở về Nhưng tôi chưa về được…   “ba mươi sáu năm- trên cánh đồng Brown And Root Cỏ tôi,gã chăn cừu ngồi kẻ đất làm thơ…” Những …

Read more36 Năm Sau ngày Ly Tán

KHÔNG LÀM SAO QUÊN

Có những điều đã cũ Sao mới lên từng ngày Có những thần thoại chết Sao vẫn ngàn năm bay   Những điều mong quên đi Không làm sao quên được Dẫu tôi hằng khuyên tôi Núi sông giờ đã khác.

  Việt

  Thơ hữu hạn mở đất trời vĩnh cửu Em chẳng cần trở lại chiến trường xưa Những kẻ chết đã làm phân tặng đất Thịt da nào không nát với trăm năm

TẠI SAO

  Em  thời chẳng làm sao mà hiểu được Chốn phiêu du của ngọn cỏ Bồng Tôi cũng chẳng làm sao cắt nghĩa Chỗ thơ về trên một nhánh sông Mang tâm thức của người mất nước Tôi thường chờ chuyện đá đơm bông Phải cổ tích dài theo vó ngựa Giấc mơ nào trổ …

Read moreTẠI SAO