Bốn Câu
năm không mới,vì em mà viết: Mới ngày không qua,bởi nắng,gọi ngày qua tôi hy vọng thấy em màu mắt cũ một mai về,rất lặng,giữa sương hoa
năm không mới,vì em mà viết: Mới ngày không qua,bởi nắng,gọi ngày qua tôi hy vọng thấy em màu mắt cũ một mai về,rất lặng,giữa sương hoa
kiến thức của một thời cho một thời sẽ đến sóng của muôn trùng xưa vọng trong ngày sắp tới hãy ngủ đi Thu vàng Thu đỏ Thu của hôm qua và Thu của bây giờ hãy ngủ đi cánh đồng khuất mặt giữa hồn ta còn tạc vết bầm xưa mai chắc …
thương những bàn chân nhỏ chẳng đi được đến trời thương ngàn ngàn đôi cánh không vượt nỗi trùng khơi mở mắt nhìn bóng đêm thấy gì trong khoảng tối người mộng làm thần nhân bàn tay ngăn gío thổi thương sức người hữu hạn trong nhân gian vô cùng làm sao tình …
em trang nghiêm dưới bệ thờ tôi nghe h̀n mộng vỡ bờ tịch nhiên em cầu một cõi…bình yên? tôi cầu một cõi lụy phiền… rất ngoan buổi thơ đủ tuổi chín vàng tôi ngâm thơ tiếc bóng nàng rất xa phiến trăng non,bóng nguyệt tà dặm trường… thân mệnh… thôi mà…hãy quên…
trong những làn sóng chuyển có hồn ta mang đi mong tạo thành từ lực trong tim em một ngày trong những dòng chữ viết có trời thơ bao la ví như người hiểu được cảm tạ bóng chiều xa những cánh tay của rong mang ta về lại biển làm sao kéo …
chỉ là cành hoa nhỏ mọc lên bên lề đường vậy mà hôn trăng được cảm ơn từ giọt sương
trong tôi sông chảy một dòng quê hương sông hỏi trong lòng còn nhau Quãng Cuồng Quân,gã hồn say đi trong mưa đợi một ngày bình thanh… quê hương buổi đất thanh bình đã theo réo gọi biên đình mà đi…
25 năm trước ngón tay hí hoáy trên cát những dòng chữ 25 năm trước-biển,núi,bình nguyên,sóng,gío,những chiếc lá vàng… ngôn ngữ mỏi từ cánh chim di ngôn ngữ vỡ vụn từ mây trắng ngôn ngữ tan cùng đêm đen… em lồng lộng em,giọt mực chảy xuống căn phồng,phì nhiêu đồng ruộng miền nam em,nhòa nhạt,lẫn …
thử cùng cây cỏ mà tâm sự sao để sầu riêng bóng nguyệt tà thử cùng dun dế mà nâng chén sao để thơ gầy dưới cội hoa
mai kia mang trái tim 16 lại viết thơ tình,lại nhớ em mai kia,lịch sử không quay lại tôi cũng từ lâu,lạc chính mình
chữ hành trình của vô ngôn xin cúi đầu thâm tạ
em đã đọc những vần thơ của biển lời thân thương trên từng cánh chim ngoan em đã đọc những vần thơ của núi lời như ru theo gío sớm băng ngàn em đã đọc những vần thơ xé thịt sắc như dao và nhọn bén như đinh em đã đọc trong từng trang cổ …