Vũ Trụ nầy Thơ

Nếu một ngày em thấy ra thi ca chỉ là khoảng lặng, em sẽ bỏ qua mọi chấm, hỏi, sắc, huyền; em sẽ nhìn vào đâu cũng như nhiên, đâu cũng thật, đâu cũng là xinh đẹp…Em sẽ thấy dẫu ngồi trong cửa khép, em vẫn nhìn ra vô tận những bình nguyên, em sẽ …

Read moreVũ Trụ nầy Thơ

GIỮA HAI BỜ LÃNG ĐÃNG

YÊU EM CHO ĐẾN BÂY GIỜCỘNG TỪ VÔ THỦY ĐẾN BỜ VÔ CHUNGÁO HOA DÙ CHẲNG NÃO NÙNGTÓC EM CUỐN VỚI MUÔN TRÙNG BÓNG TÔI… NGÀY LÃNG ĐÃNG TA VỚI TÌNH LÃNG ĐÃNGEM LÀ TA MÙ QUÁNG Ở TRONG THƠVẬY MÀ CHỜVẬY MÀ NHỚVẬY MÀ MƠCÁI HƯ, THỰC; GIỮA HAI BỜ LÃNG ĐÃNG TA QUÊN …

Read moreGIỮA HAI BỜ LÃNG ĐÃNG

CHÀNG THÍCH NGỒI NHẬP THỂ VỚI MÔNG MÊNH

Cái khung xương bước, hơi gù, trợn tròn, nhìn thẳng, miệng lầu bầu, ở đâu, ở đâu…Buổi sáng lờ mờ nhân ảnh, đến cả anh lực điền còn phài mò trong căn phòng nhỏ, huống chi, dù ngoài kia có sáng hơn một tí; cái đôi mắt mờ đó thời tìm thấy được gìThật ra …

Read moreCHÀNG THÍCH NGỒI NHẬP THỂ VỚI MÔNG MÊNH

Làm Sao Tình Mãi Thắm

Chậm rảiTiêu tánHoang tưởng Chậm rảiViết và xoáVài ba cái tryện chớp Chậm rảiNgồi khâuVết rách, xưa Chậm rải nhìn ngắmHình nhưĐâu cũng rứa thôi Yêu ghét hận thù đố kỵ phân chiaBi lụy đầm đìa“ biết rồi, nói mãi ! “Vất mẹ mọi triết luận phát chánLàm sao em ôm anh ?Làm sao anh …

Read moreLàm Sao Tình Mãi Thắm

Không Thắp Nỗi Thiên Đường

Một thế giới bất ổnNhững bài thơ không cònĐủ sức yêu nhau Anh nói gì cùng emVề Trung Đông lửa cháyAnh nói gì cùng emKhi biển Đông dậy sóng Khi thân người ngã xuốngKhi nụ cười tất điTừ một điều bi lụy nhấtNhư viên đạn xuyên tâmVì lý do gì, không biết! Đừng dối lòng“ …

Read moreKhông Thắp Nỗi Thiên Đường

SÁNG, ĐỌC THƠ LÊ MAI LĨNH

Hình như tôi có khác tôiTại sao, tôi vẫn thường ngồi, sớm maiĐọc người, tay luồn vào vaiTay vê nút áo, tay chài oản hương… Nhập cuộc vào chỗ nàoNgày không saoTôi tỉnh thức tôi vô cớ Nầy, đừng bày biện giữa đám đôngTôi tu hành chưa đủ thángTrường chay chưa đủ ngàyNhững trái táo …

Read moreSÁNG, ĐỌC THƠ LÊ MAI LĨNH

Mơ Hoang

Khi tương tác là một bình minh phẳngEm làm ơn trải sóng giữa bình nguyênKhi tương tác là một rừng thu lặngEm làm ơn rơi vội lá khô vàng Chàng cười, nàngRất ư thơTịnh trong bất tịnhCũng chờ hóa duyênChàng cườiCó những miền riêngLụa phơ phất lụaCho phiền não khai… Khi gió chướng đẩy ta …

Read moreMơ Hoang

Đùa Thôi

Giải khai một thế giới ?Buồn rồi ?Giải khai một tâm thếNên… thôi !Thơ chưa từng là nhục thểLàm sao thơ luân hồi Ôm em tiền kiếpEm còn có nhớ tôi ?Đừng áp đặt sự thậtVới những tầng mây trôi

Ly Đầy Trong Quảng Xa

Đôi khi buồn với ngón tayKhông chi để vuốt; không bày nỗi, hoangLẽ nàoChẳng thể riêng mangCánh đồng của qủy, mơ màng với trăng Thử viếtMở ra trùng trùng chiến trườngNhững con thú yêu nhauSiết mạnh đi anh, nhớCõi tình như hoa nởNgày xuân Thử đột kích vào bóng tốiThủ thỉ cùng maAnh yêu em …

Read moreLy Đầy Trong Quảng Xa

Ngày Vắng Gió

Cái chuông gió treoNgày vắng gióTôi đang buồn khi trước ngõKhông emChim vỗ cánhChim bay về phương đó ?Chú yến nhờVỗ cánh vượt trùng khơi… Hãy bay qua mà không cần đáp xuốngHãy nhìn thôi rồi trở lại về trờiNếu chẳng gặp, không sao; lòng nhật, nguyệtTôi chưa từng một phút cách xa quê Tản …

Read moreNgày Vắng Gió

Cũng Chẳng Là Chi

Phải chăng hoa cúc là tao khách ?Hay giận hờn chi với chúa xuân ?Mùa đông tuyết phủ đầy non, trắngTrời tặng nhân gian một chữ, thần ?……….Ta biết rồi a, ta lỡ dạiYêu nhầm, thôi kệ, cứ yêu luônMai kia ví phỏng trái tim ráchXin cảm ơn đời đã có emHởi ơi chẳng có …

Read moreCũng Chẳng Là Chi

Chưa Từng Đưa Ta

Mỗi năm mỗi đến phi trườngĐưa con, đưa vợ, chưa từng đưa ta…Một lần xaVạn ngày xaVề theo lối mộngNgày qua dịu dàng