SAO LẠI PHẢI BUỒN

Đó là giọng nói của ai đã chạy vào thơ tôi sáng nay với giọng trầm thấpHình như là tiếng hátHình như là chửi bớiCũng có thể là mời gọiAnh ơi ! Kẻ gọi tên chàng và chàng gọi tên người mộng mịCon đường không dài sao lòng người ngắt quảngCó gì mơ hồ trong …

Read moreSAO LẠI PHẢI BUỒN

NGỦ, ÔM

Em gieo oan khổ nhẹ nhàngRồi quên như thể điểm trang chưa hềTôi từ mặc áo đam mêCuồng ca vọng bóng em về nửa đêm… Loay hoay tan bóng vỡ hìnhChân như tuyệt lộ, vô minh dặm dàiMai đành tắm suối bi aiTrầm luân thánh nữ, trang đài ngủ ôm

NỢ TÌNH

Tình yêu anh không bằng trái nấmÍt ra nấm có thể nấu canhEm yêu anh làm gì ?Nhớ nặng mấy ký ? Nàng, con rồng lửaThiêu rụi những bài thơ của chàngNàng cần cơn địa chấnChàng rất xa Khi bài thơ tự nấu, tự bốc hơiChàng an bình trong lửa…cháy

12/10/2024

CÁI NẤM Dù bị ăn tươiHay chếtMiễn gần hơi thở anh. MẶT TRỜI Xuyên suốt chỉ để gặpMôi emMột nụ cười Ơ KIA Ôm anh em mệt quáMà saoKhó thả ra CHẾT TIỆTNhững bài thơ tưởng như ngọn đènThắpTrong ánh nắng KHÔNG CHƠIAnh làm thơ như phù thủyEm ngộpBắt đền anh THỜI DƯKhi ngón tay …

Read more12/10/2024

BÈO GIẠT, MÂY TRÔI.

Nhớ từ khi hãy thơ ngây, có thầy tướng sĩ đoán ngay một lời-anh hoa phát tiết ra ngoài, nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa..Mấy câu trên từ TRUYỆN KIỀU. Tôi rất thích, có điều tôi cũng rất buồn từ bốn câu trên. Chỉ vì bốn câu đã làm nên chiếc cầu cho …

Read moreBÈO GIẠT, MÂY TRÔI.

HÃY CHÔN ĐI CÁI CHẾT

Anh không muốn đọc mấy chữ “ ……”Hãy để chúng trong dấu ngoặcAnh không muốn lột trần cuộc đờiNỗi buồn anh đã đủ Nhưng muốn tụng kinh gõ mõCho một thăng tiến nhân sinhAnh sẽ không ngần ngạiĐạp tan đi tế đàn Hãy trả giá cho bữa ăn trưaĐứng dậy từ nướt mắtTự mình phải …

Read moreHÃY CHÔN ĐI CÁI CHẾT

CHO MỘT MÙA XUÂN

Nàng viết thứ chi vậy ?Hình như đã cũ rồiChẳng có cái gì mới ?Thật tình không có đâu ! Nàng viết thứ gì vậy ?Cũng chỉ là tử sinhLinh hồn cùng thể xácXoay quanh dăm bất bình… Nàng viết lại cổ tích ?Chỉ là cổ tích thôi…Nhưng “ hôn em mỗi sáng “Mới trên …

Read moreCHO MỘT MÙA XUÂN

11/10/2024

Ơ kìa, không chỉ mưa cùng nắngSao mỗi bình minh – chỉ có em ?Quên những chiều sâu không với tớiNgoài nhà mỗi sớm gió vào sân Không phải một, nhưng nhiều, cũng mệtCõng mùa thu, lá nặng, thân gầyĐi hay đứng chỉ làm trò quanh quẩnVào trong trang chờ cảm lạnh tinh thần Rất …

Read more11/10/2024

Ngồi Với Tự Do

Anh đang ngồi với tự doAnh đang mặc cho em thêm áoAnh bước lùi như đang đi dạoTrên cánh đồng xưa Anh đang phá mọi gông xiềng trong chữAnh đang làm đường, phá núi, xây cầu cho giấc mơ yêuAnh tập chết trong ngày và sốngMọi đi hoang cho một trở về Anh thích cái …

Read moreNgồi Với Tự Do

VIẾT GỞI THỜI KHÔNG

Tôi thích viết, dù viết chỉ là viết thôi; viết về thân phận ngục tù trong một xã hội không có lối thoát, viết về thân phận lưu vong hay không còn nữa cái thân phận đầy chua chát nầy.Viết như một giải tỏa tâm thức, viết như một thứ tìm lại chính mình sau …

Read moreVIẾT GỞI THỜI KHÔNG

Chầm Chậm Nghe Em

Chu choaBỏ mẹ chữ rồiChữ ông đốt cháyChữ bà phù sinh Cái ruột già biết thất tìnhCái nơ em buột như hình lỏng raGõ vào đâu để mà caGõ em đồi núiThế nàGõ thôi… Bậu buồnQua cũng tâm maLàm sao biết đượcCái già trẻ trung… Suối khe mừng buổi tương phùngEm đừng sớm tặng muôn …

Read moreChầm Chậm Nghe Em

CĂN PHẦN TỘI LỖI

Khi trái tim tôi bay đi tôi phải làm gì ?Giử lại thời không đượcVà người cũng mất tiêu Nước vào biển xanh nước còn là nước ?Mặn quá đi rồiKhi tôi chia bóng mình mỗi chặnTrái tim nứt vỡ còn nguyên ? Cảm ơn cuộc đời với những triền dốcMỗi lần rơi là một …

Read moreCĂN PHẦN TỘI LỖI