Mỗi ngày ví phỏng thường thêm một
Và bớt đi vài có lẽ hay
Tri thức ngoảnh nhìn thêm ủ dột
Thế gian hành chỉ
Mấy gang tay
Một thời cung kiếm học
Một thời của tỉnh say
Một thời một thời mất
Một thời thành lưu đày
Xưa kia mộng lấy thơ làm kiếm
Mộng lấy thơ làm cầu
Mộng về Sông Tương mà đứng hát
Một thời binh lửa bốn thời đau
Tình như cổ tích em như khói
Đành lấy thương khung chở nét ngài
Để giữa đêm hoang nhìn thấy bướm
Em là ký ức một thời bay…