“Quán không người có ta trong quán
Ta bán đời ta uống rượu chơi “
Cảm ơn độ lượng đất trời
Cảm ơn đất khách ru đời cảm ơn
“Quãng Cuồng Quân” có biết gì
Dăm trang sách đã quên đi thế tình
Lưu vong còn mộng biên đình
Trong lòng gió cát riêng mình đọc thơ
Không nhà ngủ giữa đêm trời giá
Sách gối đầu cao áo chắn sương
Chẳng trách chi người riêng trách phận
Phong trần đếm tuyết cọng thêm chương
Cười ta em hãy cười thêm nhé
Một gã ngang tàng rất dỡ hơi
Đã lấy trăm năm làm chuyện giởn
Cuộc đời đâu phải một trò chơi
Rất may Thượng Đế thương tình
Cho ta thấy được bóng mình trong gương
Thấy trăng vàng thấy mù sương
Thấy ta chiếc bóng bên đường bước đi…