Chiếc xe cũ cùng với người đã cũ
Đường đi về cũng chẳng mới chi a
Cớ sao lạ,bàn tay như muốn với
Những bàn tay, từ chốn rất ư xa…
Ngày vẫn thế và đất trời vẫn thế
Chuyện bốn mùa hoán đổi cũng thường thôi
Cớ sao ta,trái tim nhỏ bồi hồi
Rất muốn được hàn huyên cùng kẻ lạ
Đông và Tây đã không còn hai ngã
Tử cùng sinh là nhịp chuyển của luân hồi
Em bây giờ chắc cũng đã quên tôi
Người một thở ôm tâm tình muôn thuở
Trăng đất khách đã không còn đất khách
Người ly hương không còn nữa ly hương
Những miền sầu đã khép lại từng chương
Tiếc ánh mắt một thời không đốt được…