THƠ VỀ VÔ LƯỢNG

Cũng là câu chuyện
Nhưng có câu chuyện nào mông mênh như thơ
Chỉ một câu thôi biến hóa hàng giờ
Chỉ một vòng tròn chở tâm tình vô lượng

Vào trong chữ nghĩa bồng bềnh
Tôi hòa tan với mông mênh thái huyền
Tôi ngồi rất mực như nhiên
Tiếng thời gian gõ trên từng lặng thinh

Cũng là câu chuyện
Như thể-Đấu Phá Thương Khung
Vĩnh viễn không có chương cuối cùng
Mãi còn- Chào em ngày mới

Chàng gặp nàng trên chiếc cầu treo
Nơi chàng và nàng rớt xuông
Sóng gào, nước cuộn
Hai vòng tay ôm nhau

Thần tích là điều phải có
Hồn nhiên như thể ngàn đời

Leave a Comment