CHƯA TỪNG KHÔ HẠN

Anh sẽ quên nhưng lịch sử không quên
Nhưng nếu lịch sữ cũng quên tuốt
Như chuyện dòng sông
Không có điểm dừng

Tháng tư phát súng trên đồi vắng
Bước ngoặc cho người rất dửng dưng
Tháng tư mắt khép, bờ môi lạnh
Hành giả hoang mơ, đáy biển nằm

Anh cũng sẽ quên chính anh và máu thịt
Quên con đường tuổi trẻ ước mơ cay
Quên cả những điều cần phải đổi thay
Trong ý nghĩ vơi đi niềm thống khổ

Chúng triết lý cho người nằm dưới mộ
Đủ vui rồi- có thể- tuổi hai mươi ?
Nơi những hồn trai méo xệch nụ cười
Đang từng bước đi về tô Cháo Lú

Anh thật sự ngái ngủ
Bao nhiêu điều khuất lấp dưới tro than
Thương những tương giao rất mực muộn màng
Con nước ấy khó lòng quay lại bến

Leave a Comment