Không thể vỡ vụn quá khứ
Thì tôi vỡ vụn tôi
Không thể quay về quá khứ
Con đường xưa vẫn mây trôi ?
Đánh vỡ tháp ngà “ tri thức “
Mới hay ngu dốt kể gì
Một ngày em thành lũ lụt
Một ngày tôi bước chân đi
Không có bài thơ hạng nhất
Không có bài thơ hạng nhì
Yêu em sắc màu gian dối
Yêu từng oan trái trong tôi
Lần bước đi về quá khứ
Gặp em trên đỉnh mây trời
Tìm nhau, em tìm người khác
Tôi cùng sương khói muôn nơi
Tôi đi và tôi nhặt lại
Âm, dương; bên lỡ, bên bồi
Một ngày riêng lòng thao thức
Cần không, đốt đuốc lên đồi ?