Nơi ý nghĩ của loài ong
Làm sao tổ đầy thêm mật
Nơi ý nghĩ của chàng lúc năm giờ sáng
Chim quên, chưa đánh thức ngày
Chàng thích nghe những tiếng chim ríu rít
Nhấp một ngụm trà, rồi cứ thế, lơ mơ
Có thể ngồi cùng thơm ngọt những trang thơ
Hay có thể vẩn vơ cùng binh biến
Từ một nơi rất xa, thánh thần không linh hiển ?
Chúa ngủ quên và Phật mãi tham thiền ?
Hay tổ quốc nầy phải gánh chịu oan khiên ?
Hay oan nghiệt đến từ người lãnh đạo ?
Chàng chợt nhớ thuở người lính Trường Sơn khóa chân vào trọng pháo
Từng bước đi lên Điện Biên Phủ ngày nào
Hai mươi năm đọa đày cùng đất mẹ xanh xao
Một chiến thắng với triệu người di tản
Ôi chinh chiến thiên thu là nứt rạn
Buồn qua trang, buồn cứ thế thêm trang
Không biết các anh hồn dưới suối vàng
Vì ép buộc hay vì yêu tổ quốc ?
Lịch sử hào hùng nhưng lịch sử không thiếu phần tê buốt
Người coi người như công cụ, trò chơi
Buồn thế nào khi nhìn lại biển khơi
Dân tộc đã mất đi một phần máu thịt
Gởi về các anh, những người bạn Ukraine
Anh đánh tốt nhưng rồi anh vẫn mất
Có bao nhiều các anh linh hồn biết ra sự thật
Các anh anh hùng cho lừa lọc bán mua
Ba năm kiên cường cho một phút- Anh thua
Đất chia cắt và bạn bè anh, đã chết
Cũng có thể chưa gọi là chấm hết
Nhưng vì sao, người nỡ giết con người ?!