Những con chim đã ngủ
Đêm chỉ còn lại ngàn sao thức
Bước chân đời loanh quanh
Người đàn ông thở dài đá văng chiếc ghế
Hớp ngụm rượu cuối như thể giận hờn quăng đi cái chai không
Tiếng lăn trên mặt đường khô khốc
Nầy cô thi sĩ trẻ
Đã viết xong chưa tiếng của lòng
Hay vẫn còn rên khẻ
Tôi vẫn tính phân bua với cuộc đời
Chỉ là chớp sáng
Rồi hoang vu
Tôi thích viết thơ tình
Là cuộc xe duyên với mặt trời
Quà tặng khi em thức
Em tặng tôi cõi trời hoang tưởng
Bằng cả thân xác em
Và cõi tình vô lượng