rất nhiều trang văn vô tự cùng những tâm hồn lộng gió và anh trầm tị́ch một phương nào-
ơn em dõi mắt vào hư loãng,
âm vọng nào theo bước thập, cao
nàng tên là Thiên Di
cô gái quàng khăn đỏ
chàng quen nàng một ngày
ánh trăng lồng buổi đó
không có ràng buộc cho cái nhìn xuyên biển
bao nhiêu cô gái quàng khăn đỏ hôm nào nay mặc áo mà xanh
trang bị tinh thần đa quốc gia
mở lời mềm như lụa
với chữ nghĩa bay, múa
đang mở trời tự do
cảm ơn một đóa hoa
cảm ơn những cành hoa
đôi mắt nàng vẫn thế
về một nơi rất xa
cứ để hiểu lầm thành sư thật
bàn tay mở lối thi ca