Ta không thích một ngày ta biết được
Ta là ai và thiên hạ thế nào
Ta vẫn thích như xưa, thời trẻ dại
Từng bước thầm với lũng thấp gò cao
Nhưng ta đã vô tình ta biết được
Con thuyền đời đối thoại sóng trùng khơi
Đỉnh sẽ thấp và ngày rồi sẽ tắt
Với đêm dài tiếp giáp cuộc rong chơi
Có thể lặng, chỉ chính mình quanh quẩn
Cùng thời gian giải nghĩa chữ vô tình
Chẳng chi cả, vài cơn mưa ướt đất
Ta tìm về, em cũng chẳng chi xa
Không thiêu chột, vẫn còn thời sinh hóa
Cận thời gian- không- dài lắm bóng trăng tà…