CHO CHỈ MỘT NGƯỜI

Mong người không có khác xưa
Mong tôi như thể còn chưa khác gì
Mong em hồn mãi xuân thì
Cho thơ mộng nở hoa đời ngát hương…

Rất nhiều qúi zị dị ứng với thơ
Vừa đọc vừa bịt mũi
Và cứ thế mỗi ngày đều bịt mũi
Thành quen

Sao lạ rứa ?
Bởi nàng là thơ nên chàng đi không có cửa
Nếu có ra đi cũng lại quay về

Có những nụ cười rất nhẹ
Có những nụ cười rung như cây rung
Thơ không cần sự đồng tình
Em chưa chết bởi anh còn sống

Hắn thanh thản viết xuống
Dù có viết ngàn trang cũng không đi đến đâu
Nhưng tận cùng từ trái tim hy vọng
Thơ không viết cho số đông, cho chỉ một người

Leave a Comment