Đôi khi chữ nghĩa lên đồng
Viết như thể viết mà không viết gì
Đôi khi tôi cũng hoài nghi
Chắc chi mộng mị lăn về một phương ?
Có một thời cát là cát
Có một thời cát là vàng
Tôi qua em từng buổi
Tôi qua em từng trang
Nếu không có được lòng bi phẫn
Trong từng nỗi buồn xanh
Làm sao những đôi tay
Đã làm nên lịch sử
Đôi khi lịch sử thật buồn
Em tôi, lịch sử chỉ là chiếc thang
Em và son phấn điểm trang
Với tình, dỗ giấc; với chàng, bước đi