Thật ra đời sống có hai mặt
Có thể mặt nào cũng rất trắng
Nếu không có gì chưa hẳn không hay
Cứ khai quật rồi thế nào cũng thấy
Không việc gì phải vái lạy những đền đài mục nát
Dĩ nhiên “ lời thật mất lòng “
Những thú thật phải khen ngợi trò chơi hàng giả
Ít nhiều thương tâm
“ vũ trụ nầy không có khởi đầu “
Phật thuyết thời được
Nhưng bạn, chưa chắc đâu !
Nhưng đồng lõa với bóng tối
Nhưng sơn mặt đi ăn cỗ
Hay vỗ tay để được chia phần…
Thà ta về với núi
Khi thời gian là mộ chí
Chớp mắt rồi qua đi
Cũng vét lại dòng sông
Để làng không úng thủy