Mỗi buổi sáng khác nhau miền tưởng vọng
Mỗi buổi chiều khác cả bước chân đi
Em đã khác dù mùa Thu vẫn thế
Tình chưa từng, nên thiếu chữ phân ly
Mỗi buổi sáng soi trong miền tưởng vọng
Mỗi buổi chiều nhàn nhã bước chân đi
Đôi lúc nghĩ, kéo bóng chiều trôi giạt
Về một phương may có khác nhau gì
Tay chưa kéo sao bàn tay đã mõi
Chợt nhìn ra không cản được điều chi
Tâm biến hoá nhưng có cần hoang tưởng
Từ trong thơ có được diệu kỳ
Thơ vô tội mỗi bình minh thắp sáng
Người trong thơ, cổ đại của nghìn năm
Bài viết nối chỗ tâm tình khó tắt
Khi lòng còn tưởng vọng đến xa xăm