nàng đề thơ
tôi chỉ thấy nàng rót rượu
Ôi tục lụy quá chừng
vẫn biết thơ già như trái đất
nhưng em cần đó
phải thanh xuân
thân không biến hóa nhưng
tâm biến
tôi đợi chờ em
em biết không ?
nàng quên
tôi cũng lạc rồi
với Thu sương khói
với nàng khói sương