KHỔ HẢI

Trong một ý nghĩ
Những con đường mở ra
Những con đường cuộn lại
Đôi mắt bồ câu đâu ?

Trong một ý nghĩ
Qua vô lượng tử, sinh
Chẳng còn gì ở lại
Tất cả dường lưu vong

Trong một ý nghĩ
Đành tìm trong mắt em
Biết đâu từ quá khứ
Em mang theo một phần

Trong một ý nghĩ
Tôi tò mò, tò mò
Rồi tôi chợt cười lớn
Năm xưa một chuyến đò

Tôi mỗi ngày mỗi chết
Hay mỗi ngày mỗi sinh
Làm sao tôi có thể
Với em là bóng mình

Tôi hình như tham hơn
Làm sao tôi dừng lại ?
Từ thơ tôi theo mây
Là hình thành khổ hải

Leave a Comment