Bẩy; tự đào, tự sập
Người; tự nhớ, tự thương
Bài thơ làm thanh kiếm
Khai quang một đoạn đường
Duyên của đời- hạnh ngộ
Chém gió với tà dương
Tình một thời- cám dỗ
Chữ đầy thêm mấy chương
Tuổi trẻ- cà phê đen
Tuổi già- cà phê sữa
Chỉ là cà phê thôi
Không khác nhiều cho lắm
Tấm gương thường bụi bặm
Soi không rõ bóng mình
Xem ra thế lại tốt
Nếu yêu là vô minh
Cà tàng trong ý nghĩ
Teo tóp Trường Sinh Kinh
Mong sao còn mỗi sáng
Vu vơ trong hành trình