Ngắm Trăng Buồn Nên Mộng Tưởng Thiên Thai

Làm thế nào nói không với sự sợ hãi và nói có với lòng. Chàng đã nhìn những con sóng đập vào bờ, chàng nghe tiếng thì thầm của một giấc mơ, những giấc mơ. Chàng ngồi nhìn màu của các màu vàng, đen, trắng; không vì các màu mà chia cách, nhưng chúng vì nhau và đan kết cho nhau. Sẽ không bao giờ một ngày lập lại một ngày nên trở lại là một điều không thể. Chúng ta cầu mong trần gian bớt đi nguồn lệ. Chúng ta cầu mong trên mỗi bước chân còn mang theo được nụ cười. Nầy anh, nầy em, nầy chị; hãy trải lòng biết ơn cho thế gian nầy; hãy trải lòng biết ơn đến tha nhân và bằng hữu; hãy đem thế giới của chính mình hoà cùng thế giới của bao la. Tôi đã ngồi nghe được những lời ca. Đêm sa mạc không còn là đơn độc; và tình tự đã không còn khô khốc; tôi đọc người, không đọc chữ trên trang. Hãy giúp giấc mơ thành tựu đá vàng, mong hạnh phúc mai nầy cho tất cả. Tôi hy vọng những trái tim xa lạ, sẽ vì đời đi nối lại vòng tay; tôi mong sao có được một ngày, những gian khổ sẽ vơi dần gian khổ; ngồi với chữ để tâm tình cuốc bộ, dầu một phân thêm được một phân dài; ngắm trăng buồn nên mộng tưởng thiên thai…

Leave a Comment