Giúp Nàng Từ Vô Thức

Từ tôi bạc trắng mái đầu
Chưa từng mua thuốc nhuộm màu thời gian
Từ tôi thơ chở bóng nàng
Tôi thương chiếc lá Thu vàng kể chi…

Có bao điều không thể
Còn biết nói năng gì
Có bao điều có thể
Đành nhủ lòng quên đi…

Tôi và em và giấc mơ trần thế
Hình như cũng chẳng nhiều
Vì sao còn khoảng cách ?
Cũng quên rồi phân ly ?

Tôi muốn giúp nàng một đôi tay
Lại thấy mình bất lực
Chỉ còn trái tim đau
Giúp nàng từ vô thức

Leave a Comment