Gối Mãi Giấc Mơ Xưa

Có những bất cẩn sao ngọt ngào đến thế
Như nàng bất cẩn rơi vào tay chàng
Đặt nhẹ môi hôn

Có những tương giao sao ngọt ngào đến thế
Câu thơ nầy tôi viết tặng cho em
Câu thơ nầy tôi cũng tặng cho bạn ta
Những bằng hữu bên trời lận đận
Những trái tim thôi còn sân hận
Những dòng sông đi nối những dòng sông…

Trước nhà đầy bông nhưng chỉ thấy một cành bông
Chàng đã mang về từ biển
Những con hải âu sớm mai thường hiện
Bên giàn Khổ Qua, bên giàn Mướp chao nghêng
Đôi mắt nào theo sóng vỗ ngoan hiền
Có một linh hồn băng qua biển xanh về Trường Sơn nằm ngủ
Trong một phút mà nhân gian gồm đủ
Cũng chỉ là bất cẩn thôi sao ?

Mai thế nào, có cần hỏi hay không
Mai thời vẫn thiên thu thượng tại
Ta mỗi ngày gối mãi giấc mơ xưa ?

Leave a Comment