Tôi Và Chính Tôi

Có những ngày
Viết thơ rồi xóa
Bởi chưng soi gương không thấy mặt nàng

Nàng chờ
Đại dương sóng lặng !
Chàng chờ
Đợi buổi thành tiên !

Có người học Tây thấy Thiên Bút than van
Ngòi trời ban cho Mít ta sao lùn thế
Chữ viết làm sao ?
Chàng đọc phì cười
Dụng tâm mà gõ…
…………………..

Khi thơ
Là ngôn từ hố thẳm
Là tính thể mù khơi
Là tiếng lòng của gió
Là giọt lệ trong đời…
Để ngồi đây nhớ đó
Để đầy rồi bốc hơi

Khi thơ
Làm mặt trời có thật
Làm trăng sao đỉnh cao
Làm em ngồi với chữ
Làm bóng ngày lên cao
Làm tôi ngồi cắt cớ
Tôi nhớ em khi nào ?

Khi thơ chung cục
Chỉ là
Tôi ngồi tưởng vọng…
Tôi và
Chính tôi

Leave a Comment